Trong vòng tuần hoàn của thời kì, mùa đông là bức tranh có màu sắc kém tươi sáng nhất. Ta có thể thấy bầu trời, mặt đất và cây cối đôi lúc chung một màu xám xịt, rét mướt và buồn xo. Tuy vậy, vẫn có những ngày mùa đông thật ấm áp và bình yên, ẩn chứa sức sống tiềm tàng. THPT Phạm Hồng Thái xin giới thiệu bài cuối cùng: tả cảnh mùa đông trong loạt bài văn tả cảnh bốn mùa dưới bài viết sau.
- Tổng hợp Giftcode Tân Giang Hồ Truyền Kỳ và cách nhập với phần thưởng mới nhất năm 2021
- LMHT: Hé lộ tiêu chí gắt gao trong việc lựa chọn tuyển thủ cho ASIAD 2022 tại Hàn Quốc
- Top 9 Cửa hàng sửa chữa xe máy uy tín nhất tại Hà Nội
- Chỉn chu hay chỉnh chu, từ nào là đúng chính tả?
- BaCl2 Có Kết Tủa Không? Ứng Dụng Thực Tế Của Bari Clorua
Mùa đông kết thúc một vòng tuần hoàn.
Nếu như mùa xuân là khúc dạo đầu trong bốn mùa, mở màn cho một năm thì mùa đông ghi lại sự kết thúc cho vòng tuần hoàn đó. Mùa đông cũng có những nét quyến rũ riêng ko thể trộn lẫn với bất kì mùa nào khác, để lại trong lòng người những ấn tượng và xúc cảm khó phai.
Bạn đang xem bài: Top 16 Bài văn tả cảnh mùa đông hay nhất
Khi những cơn gió bấc tràn về cũng là lúc mùa đông đang sẵn sàng gõ cửa từng ngôi nhà. Khác với những cơn gió heo may của mùa thu chỉ đem lại cảm giác hơi se lạnh, những cơn gió bấc làm cho người nào cũng phải rùng mình vì cái rét cắt da cắt thịt. Bầu trời ko còn trong xanh, nắng cũng dần tắt lịm. Trên nền trời chỉ còn lại một màu xám xịt ko khỏi gợi cảm giác thê lương, u ám.
Cây cối trong vườn đã trút hết lá, chỉ còn lại cành cây ngẳng nghiu như những cánh tay gầy guộc trông thật thương hại. Những chú chim ko còn hót vang chào ngày mới vào mỗi buổi sớm mai, có nhẽ chúng đã rủ nhau đi về phương Nam để tránh rét. Ông mặt trời ẩn sau những lớp mây dày, chìm vào giấc ngủ đông để đợi mùa xuân ấm áp.
Những cơn mưa phùn tuy ko ồn ã như mưa rào mùa hạ nhưng lại làm cho cái lạnh càng buốt giá hơn, thấm sâu vào từng đường gân thớ thịt. Vào sáng sớm, sương mù giăng phủ làm cho tự nhiên thêm mờ ảo, bức tranh ngày đông dường như chỉ có hai màu xám và trắng. Giữa quang cảnh huyền ảo đó, con người và vạn vật như lẫn vào trong một chốn bồng lai tiên giới, ẩn hiện nhấp nhoáng sau màn sương mờ.
Vào mùa đông, mọi người cũng ít muốn ra ngoài hơn. Ngoài đường, người nào nấy đều giữ ấm cho mình bằng những chiếc áo len, áo khoác dày sụ. Trong thời tiết lạnh buốt, có nhẽ chẳng còn gì thích hơn lúc được ngồi bên bếp lửa hồng reo vui hay ủ mình trong chiếc chăn bông ấm áp.
Những cơn gió bấc đập vào cửa sổ, nghĩ tới những bác lao công vẫn phải thức khuya dậy sớm để giữ phố phường sạch đẹp, tôi thầm cảm ơn vì sự siêng năng cùng đức hi sinh của họ. Giữa cái lạnh buốt tới thấu xương đó, vẫn có những con người nhỏ nhỏ, bôn ba, vất vả để mưu sinh cho cuộc sống hàng ngày. Mùa đông tuy có lạnh buốt, nhưng chỉ cần tình mến thương giữa người với người cũng đủ làm cho trái tim thêm ấm áp.
Tạo hóa sinh ra mùa đông có nhẽ để làm cho người với người được gần nhau hơn. Mùa đông cũng ko phải chỉ có bầu trời xám xịt, cái lạnh thấu xương, mùa đông sẽ trở thành ấm áp hơn nếu chúng ta biết truyền cho nhau hơi ấm giữa cuộc đời này.
Nguyen Lai Quoc An 2019-02-23 21:17:27
Hay
Mùa đông lạnh giá, khắc nghiệt.
Xuân qua, hạ tới, thu về rồi sang đông. Mùa đông là mùa của lạnh buốt, của sự héo tàn. Nhưng chính cái lạnh lẽo đã khiến con người gần nhau hơn, quây quần bên lò sưởi ấm áp. Em rất thích mùa đông dù lạnh giá, khắc nghiệt.
Gió mùa tràn về cũng là lúc báo hiệu mùa đông đã tới, bầu trời u ám ko còn trong xanh và những đám mây lững lờ trôi mất tích thay vào đó là một màu xám xịt. Cái lạnh khắc nghiệt và đường phố cũng ít sôi động hơn thường lệ. Làn gió mang theo hơi khô lạnh làm thời tiết hanh khô hơn.
Cây bàng trước cửa nhà em đã trút toàn thể lá, chỉ còn lại những cánh tay ngẳng nghiu vươn lên sống sót trong ngày đông lạnh lẽo. Mùa đông thời tiết lạnh buốt, có mưa phùn gió bấc làm cho mọi người phải đóng cửa hết và rất ít ra ngoài vì trời lạnh. Thi thoảng trên những phố vắng có vài người đang hì hụi quét những đống lá khô rụng tơi tả sau một đêm gió rét.
Sáng sớm, ko còn tiếng chim hót, tất cả vẫn chìm trong giấc ngủ dài, bác mặt trời uể oải vươn vai thức dậy cũng là lúc người ta ra đường đi làm. Mọi người người nào cũng mặc những chiếc áo len, áo khoác dày, quàng khăn, đội mũ để chống lại cái lạnh giá làm buốt cóng đôi bàn tay. Ngoài công viên chẳng còn bóng vía những cụ già đi tập thể dục buổi sáng.
Mặt hồ phẳng lặng như gương ko một gợn sóng buồn thiu vì thiếu vắng tiếng nói chuyện của người qua đường. Thành phố vào đông u ám hơn nhiều, một ngày dài cứ thế trôi qua lặng lẽ, chỉ đợi tới thời khắc đó, người nào nấy đều vội và trở về nhà, chạy trốn cái lạnh, trở về bên gia đình để tận hưởng sự ấm áp của lò sưởi hồng và làn khói ngun ngút tỏa ra từ bữa cơm tối.
Lão già mùa đông ko chút ấm áp tới làm vạn vật chìm vào u ám cướp đi ko gian tươi mới như một quy luật vốn có của tạo hóa, làm cho con người ta co ro vì cái rét. Nhưng chỉ lúc đông về, rồi xuân mới tới thổi vào vạn vật một sức sống căng tràn.
Nguyễn Thị NhưÝ 2020-05-12 22:10:12
Cảm ơn
Dương Con Rau Rền 2020-01-12 20:42:33
quá quá rất rất hay
Trịnh Hoang Anh 2021-01-31 21:52:01
Chuẩn cmnr
Mùa đông thật đặc thù.
Thường thì một năm có bốn mùa, đó là quy luật tự nhiên nhưng kiên cố sẽ ko người nào có thể thay đổi được. Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng lẻ ko giống nhau như: mùa xuân mát lạnh muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của những bông hoa phượng vĩ, bằng lăng mùa học trò tạm biệt mái trường. Mùa thu dưới ánh trăng huyền ảo chúng em có thể rước đèn họp bạn.
Nhưng có nhẽ mùa đông là đặc thù nhất vì cái lạnh buốt, gió bấc và mưa phùn. Hiện giờ đang là mùa đông và là ngày lạnh nhất trong năm. Nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp nhưng em ko muốn dậy vì lẽ trời quá lạnh. Từ trong phòng có thể nghe thấy tiếng gió rít từng cơn. Ra khỏi phòng sương mù dày đặc, bầu trời âm u.
Thưa thớt vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối ngẳng nghiu trơ trọi như đang phấn đấu chống lại sức mạnh của tự nhiên. Ngoài đường loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và khoác ngoài là chiếc áo che mưa.
Hôm nay học trò ở các trường cũng đã được nghỉ học. Cảnh ao hồ trầm ngâm hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da, cắt thịt. Giờ đây nơi duy nhất em nghĩ tới đó là nhà bếp, ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Lúc này cả nhà đang ngồi trò truyện, còn mẹ đang tất bật sẵn sàng bữa sáng cho gia đình.
Đã quá trưa nhưng mặt trời vẫn ko ló mặt. Tới sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài tương tự. Bầu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn lất phấn tạt qua. Ánh đèn đã tắt hẳn bầu ko khí trở thành u tịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa từ xa vang vọng lại.
Em rất thích mùa đông vì có thể ngồi bên ánh lửa bập bùng, được nhìn cảnh vật như khác thường. Mọi người bảo mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng được sống trong ngôi nhà ấm áp tình mến thương thì em có thể nói mùa đông ko lạnh.
Mùa đông là mùa tuyệt vời nhất.
Nhắc tới hai tiếng mùa đông, người nào cũng cảm nhận ngay cái lạnh buốt. Nhưng đối với tôi, mùa đông là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ có mùa đông nhưng ta biết tới cảm giác ấm áp và thú vui.
Buổi sáng mùa đông tuy u ám và lặng im nhưng đã mang tới cho tôi cảm giác ấp áp tới lạ lùng. Một buổi sáng mùa đông lạnh giá, tôi lấy hết dũng cảm lật tung chăn ra và bật dậy và một mình đi dạo quanh khu phố. Không gian sao nhưng yên tĩnh tới thế. Khu chợ ồn ĩ lúc này còn chưa có người bán hàng. Từng cơn gió tun hút lạnh lùng thổi tới. Bầu trời âm u, nằng nặng.
Mấy bác bàng phong thái, to khỏe là thế nhưng giờ đây đã ko còn một chiếc lá nào nhưng các bác vẫn giương cao những cánh tay già nua, trơ trọi của mình lên nền trời như để đương đầu quyết liệt lại với tự nhiên khắc nghiệt. Các nàng hoa ủ rũ, rầu rĩ, xấu xí và nhợt nhạt. Cả ko gian vắng tiếng chim hót, tiếng gà gáy, tiếng chó sủa.
Tất cả vẫn đang chìm trong giấc ngủ đêm đông. Mặt hồ nhỏ phẳng lặng tới kì lạ, ko một chú cá nào ngóc lên tìm mồi, cũng chẳng thấy bóng vía bác rùa nào trên chiếc bè nhỏ giữa hồ. Mùa đông, chẳng người nào muốn ra đường vào giờ này. Không thấy cụ già nào đi dạo, cũng chẳng thấy người nào tập thể dục ngoài công viên.
Tôi mong trời mau sáng để mặt trời lên chiếu rọi xuống dù là một vài tia nắng yếu ớt để đem lại ấm áp và sức sống cho quang cảnh nơi đây. Đó là một sáng mùa đông như bao sáng mùa đông khác. Trong quang cảnh buồn tẻ, trống vắng và lạnh lẽo, ta chợt thấy quý trọng hạt nắng, quý trọng những gì ấm áp.
Mùa đông cho ta cái cảm giác như thể cuộc một con người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc khổ đau nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hi vọng. Chính vì thế nhưng dù mùa đông mang lại giá rét và mưa phùn, tôi vẫn rất yêu quý mùa đông.
Một ngày mùa đông có mưa phùn.
Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đặc trưng riêng của mình. Không nắng rực rỡ như mùa hè, ko ấm áp như mùa xuân, cũng ko có gió heo may se se lạnh như mùa thu, mùa đông có nét đặc trưng riêng là những cơn mưa phùn ẩm ướt.
Hôm nay là chủ nhật, em được nghỉ học. Sáng tỉnh dậy, nằm trong chăn nghe gió rít bên ngoài, nhưng ko muốn ra khỏi giường. Sau lúc dậy đánh răng rửa mặt, đi sắm đồ ăn sáng, em mới càng thấm thía cái lạnh của mưa phùn mùa đông. Mưa phùn, hạt mưa ko to như mưa rào mùa hạ, nhưng kéo dài. Hôm nay cũng thế. Nghe mẹ em kể, đã mưa từ đêm qua, tới sáng nay vẫn còn mưa.
Từng hạt mưa ko lớn, nhưng mang theo cái lạnh rét buốt của mùa đông. Em nghĩ tới việc đi học vào ngày hôm nay nhưng rùng mình. Hôm nay em được mẹ ủy quyền trông shop giúp mẹ để mẹ đi lấy hàng. Khi đi, mẹ em cũng phải mặc áo khoác dày rồi mặc thêm một chiếc áo che mưa cho đỡ rét. Ngồi nhìn trước shop, toàn cảnh đường phố mùa đông trong cơn mưa phùn xuất hiện trong mắt em.
Đường phố được phủ một màu xám của trời ngày đông. Những cơn mưa phùn làm cho đường phố ướt nhẹp. Thỉnh thoảng mới có một chiếc xe máy đi qua, mọi người đều mặc áo khoác và mặc thêm áo che mưa bên ngoài. Tuy rằng như thế, nhưng chắc vẫn ko thể tránh khỏi cái giá của mưa phùn mùa đông. Hình như thời tiết hôm nay làm cho mọi người đều lười ra ngoài, người nào cũng muốn ở trong căn nhà ấm áp của mình.
Tới gần trưa, trời cũng đã tạnh mưa, nhưng vẫn ko có chút nắng nào. Mẹ em đã đi lấy hàng về và mang quà cho ba chị em em là một túi khoai lang để nướng. Sau lúc ăn cơm xong, mẹ trông shop cho ba chị em đi nướng khoai. Trời lại mưa trở lại. Nhưng ngồi trong bếp nướng khoai, sự đợi mong làm cả ba chúng em ko thấy lạnh chút nào.
Khoai chín, bốn mẹ con em ngồi ăn và cùng nhau trò chuyện. Ăn xong, ba chị em em đi học bài để sẵn sàng cho ngày mai, còn mẹ em ngồi trông shop và tính toán sổ sách. Mùa đông nên trời tối rất nhanh, mới hơn năm giờ chiều nhưng trời đã nhá nhem tối. Đèn đường bật lên nhưng vẫn ko làm cho đường phố bớt u ám. Mẹ con em dọn hàng sớm, sau đó nấu cơm ăn và cùng nhau ngồi xem ti vi và tới chín giờ thì đi ngủ.
Kết thúc một ngày chủ nhật thật lạnh nhưng cũng ko vì thế nhưng buồn chán. Hi vọng ngày mai em đi học, mưa phùn sẽ tạnh.
Mùa đông lạnh cắt da cắt thịt.
Tạm biệt mùa thu ấm áp, trời đã chuyển sang mùa đông từ bao giờ em cũng ko biết rõ chỉ cảm thu được rằng gió mùa đông bắc thổi ngày một nhiều và cả xóm làng nơi em ở đều chìm vào trong sương mù vào những sáng sớm mùa đông.
Mùa đông – mùa của cái lạnh nhưng người ta có thể nói là cắt da cắt thịt, thậm chí ở nhiều nơi còn có tuyết, nước lạnh giá như đóng băng, cây cối thì ko còn vẻ tươi trẻ, xanh tốt như mùa xuân và mùa hè nữa, tất cả đều cằn cỗi nghèo nàn. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người trong xóm em nói riêng và của những người ở những vùng lạnh nói chung cũng có sự thay đổi lúc thời tiết chuyển từ mùa này sang mùa kia.
Mùa đông thì mặt trời mọc muộn hơn so với mùa hè, vì vậy việc cảm nhận rằng trời đã sáng hay chưa cũng có sự thay đổi, vào mùa hè khoảng năm giờ sáng là ta đã có thể nhìn rõ được cảnh vật, nhưng còn mùa đông thì năm giờ trời vẫn còn tối như đêm hôm, và buổi tối cũng vậy, trời sẽ nhanh tối hơn vào mùa đông. Ta thường nghe có câu: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” là tương tự, tháng năm thuộc mùa hè và tháng mười thuộc mùa đông.
Xóm em ở là một xóm nhỏ dưới chân núi, vào những sáng sớm mùa đông một làn sương mù bao phủ lấy cả xóm, mọi người thức dậy muộn hơn, chúng em cũng vậy, vào mùa đông nhà trường sẽ lùi thời kì học lại muộn hơn nên chúng em cũng ko phải dậy sớm, trời lạnh thì người nào muốn chui ra khỏi cái chăn ấm cơ chứ, mọi người phải mặc quần áo thật ấm, thường thì nhà em có bếp củi và mọi người cùng ngồi quây quần để sưởi ấm, người nào có công việc gì hay chúng em đi học thì phải sẵn sàng đầy đủ tất, găng tay, mũ len, quần áo ấm rồi mới ra đường.
Gió mùa đông bắc thổi đều đặn mang tới cảm giác tê tái da thịt. Mùa đông cũng có nắng nhưng những tia nắng rất yếu ớt, và đặc thù hay có mưa phùn. Những cành cây trơ trọi lá, ngẳng nghiu, rau cỏ mùa này thường ko mọc được vì lạnh quá. Mùa đông hay có những đợt rét đậm, rét hại. Em hay xem dự đoán thời tiết và hay thấy những nơi nhiệt độ xuống thấp quá nên có tuyết, mặc dù lạnh nhưng nhìn thật đẹp.
Sau một ngày làm việc mọi người trở về nhà và quây quần bên mâm cơm thật ấm êm. Mùa đông thật lạnh nhưng thiếu nó thì sao còn có thể gọi là bốn mùa, có nóng thì phải có lạnh. Xuân qua thì hè tới, thu tàn rồi tới đông cứ như thế bốn mùa tuần hoàn nhau tạo nên sự nhiều chủng loại của thời tiết.
Mùa đông có nỗi nhớ len lỏi trong tim.
Nếu được hỏi rằng em thích nhất điều gì lúc mùa đông tới thì em sẽ dõng dạc trả lời rằng: Em thích những ngày mùa đông có mưa phùn lắc rắc ở ngoài khung cửa sổ. Mưa và cái lạnh của mùa đông tạo nên một nét đặc trưng riêng lẻ, rất thấm, rất ngấm vào con người.
Em thích được ngắm nhìn đất trời vào những ngày đông giá rét có mưa phùn như thế này. Mùa đông tới, gió lùa thốc vào da, cứa vào từng thớ thịt lạnh tới tê người. Cái lạnh đó làm cho con người cảm thấy uể oải, chỉ muốn cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp và ngắm nhìn trời đất qua khung cửa sổ.
Đất trời vào đông vương chút gì đó u ám, ẩm ướt nhưng lại khiến nhiều người thích mê mẩn. Những chiếc lá bàng màu vàng hôm qua còn chới với ở trên cành cây cao chót vót nhưng hôm nay vì có mưa, có gió nên lá rụng về cội, nằm im lìm trên mặt đất. Thi thoảng gió lại lùa và thốc mạnh và cửa sổ nghe buốt giá.
Khi mùa đông có thêm thời tiết mưa phùn rơi lâm thâm, dường như chẳng người nào muốn bước ra khỏi nhà. Chỉ muốn quây quần bên người thân, kế bên bếp lửa vừa nhen, có thêm ngô khoai để nướng nữa thì thật là tuyệt vời. Khu vườn những ngày mùa đông có mưa cũng im lìm, chỉ nghe tiếng gió, tiếng xạc xào của lá cọ xát vào nhau nhưng thôi.
Những hạt mưa nặng hạt đọng lại trên lá cây, rồi rơi nhẹ xuống mặt đất. Những chú gà con nhìn mưa, nhìn giá rét căm căm ko dám chui ra khỏi tâm thân của mẹ. Vừa nằm im, vừa kêu chiêm chiếp nhìn trời đất bên ngoài. Bộ lông của gà mẹ ướt sũng nước vì chở che cho đàn con. Cảnh vật và con người những ngày mùa đông ì ạch, cứ như một chiếc kén chưa kịp mở tung ra,nằm im lìm. Bởi có nhẽ mùa đông làm cho mọi thứ trở thành tương tự, chờ lúc nào ánh nắng của mùa xuân về thì mọi thứ sẽ bừng tỉnh.
Những khóm hoa cúc nở muộn cho ngày mùa đông đang ướt sũng nước mưa nhưng nó vẫn kiên cường đứng vững, chờ lúc cạn mưa, nắng sẽ lên và nó lại khoe sắc trở lại. Mọi thứ cứ chầm chậm trôi, chiếc đồng hồ cũng vậy. Dù nhiều người ko thích mưa vào mùa đông nhưng em lại thích cảm giác này, cuộn tròn trong chăn, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, thấy dáng mẹ khom lưng bên bếp lửa.
Hình như mẹ vừa nhóm bếp. Mẹ bảo rằng những ngày mưa vào mùa đông thường làm cho con người ta buồn và có nhiều nỗi nhớ cứ thế len lỏi vào trong tim. Những ngày này ba đi xa nhà nên căn nhà trống vắng, ngoảnh đi ngoảnh lại cũng chỉ có tiếng bước chân của mẹ và hai chị em. Mùa đông cựa mình trong lòng, mùa đông khiến cả nhà nhớ ba nhiều hơn. Những ngày mưa mùa đông, những ngày có nhẽ em sẽ nhớ thật nhiều.
Mùa đông, cành lá trơ trụi, ngẳng nghiu.
Cứ mở đầu vào tầm tháng 11 trở ra, thời tiết ngày càng xấu đi. Không khí ngày càng lạnh và giá hơn. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về làm cho nhiệt độ ngày càng giảm xuống và còn có cả những trận mưa giá khiến người nào người nào cũng đều ngại lúc phải rời chiếc chăn ấm áp hay rời khỏi ngôi nhà của mình để đi ra ngoài.
Mùa đông, nếu trời ko mưa thì cả bầu trời cũng ko được rực rỡ như những ngày hè chói chang ánh nắng nhưng thay vào đó, mùa đông lại mang lại một bầu trời xám xịt, ko cảnh lúc nào cũng u ám. Những đám mây trên bầu trời tưởng chừng ko muốn thay áo nhưng cứ mang mãi một màu xám trắng. Ông mặt trời chắc vì thời tiết lạnh giá quá nhưng cũng chẳng buồn xuất hiện.
Hàng cây thì ko có sức sống, cành nào cũng ngẳng nghiu. Chỉ cần một cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá vàng còn sót lại mở đầu rơi xuống làm cho quang cảnh càng trở thành buồn hơn. Mùa đông như một bức tranh thiếu màu sắc lúc chỉ có hai gam màu xám trắng làm chủ đạo. Nhìn từ xa, mọi vật như đang được bao phủ bảo một lớp sương mù làm cho quang cảnh trở thành mờ ảo.Những người gánh hàng rong, những gánh hàng hoa cứ như đi lạc vào một toàn cầu khác lúc đi trong làn sương trắng mờ ảo đó. Trời nhưng mưa phùn thì còn u ám và buồn hơn rất nhiều. Mưa phùn ko giống như những cơn mưa rào vội tới, vội đi hay những cơn mưa bóng mây. Mưa phùn là loại mưa nhỏ, nhưng cứ mưa mãi, ko biết bao giờ mới tạnh.
Nếu chỉ nhìn sơ qua, mọi người sẽ nghĩ mưa này sẽ ko ướt áo, nhưng ko, mưa phùn có thể làm ướt cả người nếu đi trong mưa đó. Khi mưa, những hàng cây dù đã nằm im lìm để chờ mùa xuân tới – mùa để cây có thể đâm chồi, này lộc thì mưa phùn lại làm cho những hàng liễu, rặng xà cừ thêm phần ủ rũ, mặc cho mưa muốn là gì, mặc cho gió cứ rít, những hàng cây vẫn ở đó, im lìm ko buồn đung đưa.
Mưa xuống cũng làm đường phố trở thành vắng vẻ. Vắng vẻ đâu chỉ vì mưa nhưng còn vì cái giá rét tột bực làm cho con người ta, nếu người nào có việc thì mới ra ngoài, nếu ko sẽ chẳng có người nào buồn ra đường vào cái ngày mưa phùn gió bấc như thế. Trên đường phố, dọc bờ hồ chỉ có thưa thớt người qua lại. Không phải họ thích trời mưa hay họ thích mùa đông nhưng họ đều phải ra đường để kiếm sống, để mưu sinh.
Còn những người đi xe máy thì người nào nấy cũng đều mặc áo cao, rồi mũ, rồi khăn len trùm kín và chỉ để lộ ra ra 2 con mắt như để hạn chế tối đa cái rét cắt da cắt thịt có thể len lỏi vào trong thân thể. Mưa phùn cũng làm cho những khu giải trí tiêu khiển sôi động, náo nhiệt vào những ngày hè giờ cũng nằm im lìm, ko một tiếng động. Mưa tới, gió mùa về làm cho ko khí hay con người cũng cảm giác ngần ngại hơn với tự nhiên.
Nhưng đâu phải người nào cũng vậy, cũng có nhiều người, họ thích cái cảm giác lạnh giá, họ thích tận hưởng cái cảnh sắc tự nhiên chỉ riêng có ở mùa đông nhưng ko bị pha lẫn bởi bất kỳ một mùa nào khác. Mùa đông, mùa mưa phùn cũng có những nét riêng lẻ, nét yêu kiều vốn có của nó, nhưng đó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi người nào có thể nghiêm cấm tình yêu của mình đối với cảnh sắc và tình yêu dành cho tự nhiên, cho non sông?
Mùa đông có nét yêu kiều, quyến rũ riêng.
Cứ theo quy luật tuần hoàn của tạo hóa thì xuân qua hè tới, hết mùa thu thì mùa đông sang, có nhẽ vì vậy đã tạo nên nét lạ mắt khác thường tại thời tiết tại non sông Việt Nam nhỏ nhỏ, xinh đẹp này. Mùa đông là mùa lạnh nhất trong năm, trong khi gió đông bắc tràn về mang theo cái lạnh buốt và sự lười biếng cũng theo về.
Đông sang, đường phố cũng trở thành thưa thớt hơn, con người cũng lập cập, gấp gáp hơn trên đường phố để nhanh chóng tới nơi làm việc hoặc trở về nhà bên những chiếc lò sưởi ấm nóng. Ông mặt trời cũng dường như lười biếng hơn lúc ban những tia nắng yếu ớt xuống mặt đất và trở về nhà cũng rất sớm.
Cây cối nằm lim lìm, vắng lặng, khoác trên mình những bộ xương trụi lá nhưng cảm tưởng chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể đưa những chiếc lá còn sót lại trên cây bay đi một nơi rất xa. Đất trời vắng những tiếng chim ríu rít gọi nhau hay nô đùa trên từng kẽ lá. Những bụi cỏ xanh rờn bên vệ đường hay trong công viên cũng trở thành xám ngắt thu mình để đương đầu với những nàng gió mùa đông lạnh buốt.
Những nàng hoa ủ rũ nằm im lìm ko còn đua nhau khoe sắc trong nắng sớm với những bộ cánh rực rỡ như mùa hè hay mùa xuân nữa. Mặt hồ xa xa cũng đang lim dim ngủ bao trùm lên mặt hồ là sự phẳng lặng, ko thấy những chú cá thi nhau đớp mồi hay những chú cóc xinh xẻo nằm tắm nắng trên những chiếc bè sen xanh ngắt. Mọi hoạt động dường như chậm rãi hơn, yên bình hơn.
Xa xa đâu đó những quán phở với hương thơm và những làn khói bốc lên thật ấm nóng. Những tiếng húp xì xụp, xuýt xoa, tiếng gọi đồ ăn vang lên thật sôi động. Đâu đó những gánh hàng rong tất tưởi, lúc ẩn lúc hiện trong làn sương sớm cùng những tiếng rao vang vọng như những nốt nhạc vang lên trên bức tranh mùa đông lạnh giá.
Không gian chỉ còn hai gam màu đen và xám hòa quyện cùng những làn sương trắng xóa. Một bức tranh mùa đông dù ko mang đầy sắc màu rực rỡ như mùa xuân hay mùa hè nhưng lại mang nét rất lạ mắt, rất da diết trong tâm hồn. Đi bộ trên những trục đường để cảm nhận cơn gió, cảm nhận cái lạnh buốt của mùa đông cũng làm cho tâm hồn trở thành bình lặng hơn, êm dịu hơn.
Đặc thù mùa đông còn mang theo những cơn mưa phùn nhẹ nhõm. Mưa ko đủ làm ta ướt hết như những cơn mưa rào đột nhiên của mùa hạ nhưng lại mang theo một sự âm ỉ thấm vào từng thớ thịt cùng hơi lạnh của gió bắc. Vào những ngày tương tự ngồi bên khung cửa sổ nhâm nhi một tách trà nóng và nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn những giọt mưa rơi tí tách bên hiên nhà người nào kia thật sự ko còn gì tuyệt vời hơn.
Những bước chân lập cập trong mưa, những tiếng xuýt xoa vì lạnh trên đường của những con người ngày đêm vất vả trên trục đường mưu sinh vẫn hàng ngày tô điểm thêm cho bức tranh mùa đông những nét vẽ mới. Mỗi mùa đều mang cho mình một nét đẹp riêng, một nét lạ mắt nhưng ko ngòi bút tài hoa nào có thể khắc họa trọn vẹn.
Mùa đông cũng là mùa thích thú của nhiều người lúc cùng nhau dạo phố hay cảm lạnh cái lạnh buốt ko oi bức nóng nực như mùa hè. Mùa đông hay mưa phùn cũng có nét yêu kiều và quyến rũ riêng của nó và nó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi người nào có thể cấm được tình yêu với tự nhiên với vạn vật.
Mùa đông trên quê hương em.
Thế là mùa đông lại giá đã về, cái xóm nhỏ ven sông của quê hương tôi lại ẩn hiện trong vòng ko gian màu xám.
Sáng sớm, sương mù bao phủ khắp cành cây, bãi cỏ. Gió lùa hơi nước vào tận nhà, quấn lấy người đi đường. Gió thổi mây về phía cửa sông ở cuối xóm, mặt nước sông một màu lam thẫm. Bên kia sông là bãi bồi, nhấp nhoáng những hàng cây ngẳng nghiu, trụi lá. Đâu đó, vang vọng tiếng chim non xáo xác gọi bầy, lá vàng thưa thớt rơi trong gió.
Những cây cổ thụ ven sông đứng trầm ngâm, lặng nhìn cảnh héo tàn của mùa đông rét buốt. Có những cây bị gãy sau những trận bão lớn, dòng nhựa trong cây dạt dào tuôn chảy. Hơi thở của mặt đất bỗng nặng nề, hơi nước từ sông bốc lên một mùi nồng nồng của phù sa, đất mới.
Trên các mái hiên của dãy nhà hướng ra sông, nước mưa đọng lại đang thổn thức, tí tách rơi, chúng như muốn hỏi sông rằng:
– Sông ơi! Sông bắt nguồn từ đâu nhưng nước nhiều tới thế?
Sông vẫn dạt dào tuôn chảy, nước vội vã đổ về hướng đông và cuốn theo bao đám lục bình tím ngắt. Có nhẽ hoa lục bình trên dòng nước mênh mông đó nó chẳng biết mình sẽ trôi dạt về đâu.
Bên bờ sông, mọi người nói chuyện rì rầm, họ luận bàn cho vụ mùa sắp tới. Trên các bờ ao, các bác nông dân đang tháo nước, be bờ, có người xách thùng đi bắt cá rô rạch nước, đi bắt con cua đang lổm ngổm ven bờ. Họ bất chấp thời tiết khắc nghiệt của buổi sáng mùa đông đang bao phủ trên ruộng đồng.
Buổi trưa, thôn xóm xuất hiện rõ nét hơn. Mọi người đi làm ruộng về. Người và cuốc, xẻng, trâu bò lục tục dồn lên mấy trục đường về làng. Cánh đồng chạy dài ven sông một màu trắng xóa. Từng thửa đất được nông dân cày lên, đợi nắng thuận mưa hòa sẽ gieo hạt mới. Thoang thoảng trong ko gian một mùi hương nước ruộng.
Chiều đông nhạt nhòa ngả xuống, khói bếp từ những ngôi nhà bay lên quyện với mây trời, cảnh vật lại ẩn hiện trong ko gian màu lam sẫm. Màn tối lan dần từ dưới mặt sông, ngả dài trên bãi cát rồi đổ vào thôn xóm. Bóng tối như bức màn nhung mờ đen bao phủ dần lên cảnh vật.
Màn đêm buông xuống, thôn xóm u tịch, chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả trong lòng đất. Trên những thảm cỏ ven đường, những chú dế rón rén bước ra ăn cỏ non rồi uống sương đêm. Những ánh đom đóm chập chờn trong bức màn nhung yên ắng. Nhà nhà đều đóng cửa sớm. Gió vẫn lùa và mưa vẫn rinh rích ngoài hiên.
Mùa đông đã làm cho cảnh vật quê hương tôi mang một màu đơn điệu, có vẻ héo tàn vì thời tiết khắc nghiệt, thế nhưng con người vẫn hăng say làm việc. Nhà nông vẫn sẵn sàng gieo trồng, luôn cải tạo tự nhiên tiếp thêm sức mạnh cho cây để ươm mầm, chờ ngày vươn lên đón rước mùa xuân sắp tới. Tôi cảm thấy quê hương thật thân thiết với mình.
Trịnh Hoang Anh 2021-01-31 21:44:55
Hay
Tả cảnh mùa đông tại quê hương em
Nếu có người nào hỏi em thích thú mùa nào nhất trong năm, em sẽ ngay ngay lập tức trả lời đó là mùa đông. Có nhẽ trong cảm nhận của nhiều người, cái lạnh giá của mùa đông cùng những cơn mưa phùn đột nhiên có thể mang tới những phiền toái thì em lại thấy mùa đông thật đặc thù bởi nó mang tới những thay đổi thật mới mẻ, ấn tượng cho ko gian.
Vào mùa đông tiết trời trở thành lạnh giá, để chống lại cái lạnh của thời tiết, mọi người đều mặc lên người những y phục thật ấm áp. Một trong những lí do em thích thú mùa đông là bởi mùa đông sẽ được mặc lên người những chiếc len nhiều màu sắc, được diện đôi găng tay thật dễ thương nhưng mẹ mới đan. Mùa đông ko chỉ mang tới sự thay đổi lớn về thời tiết nhưng còn làm cho quang cảnh xung quanh chuyển đổi theo, tiết trời mùa đông vẫn trong xanh nhưng thường xuyên xuất hiện những cơn mưa phùn, những hàng cây ngẳng nghiu, trơ trọi vào mùa thu thì tới mùa đông mở đầu đâm chồi, nảy lộc. Những giọt mưa đọng lại trên tán lá non tựa như những giọt sương thật đẹp.
Em thích thú mùa đông bởi trong cái lạnh cắt da cắt thịt của thời tiết, những bữa cơm gia đình trở thành ấm áp lạ thường. Mùa đông tuy có khắc nghiệt về thời tiết nhưng lại có thể mang tới những hình ảnh, những ấn tượng thật đẹp trong cảm nhận của em.
Tả cảnh mùa đông tại nơi em ở
Sáng mở cửa sổ đón nhận tiết trời se lạnh, thấy những chiếc lá bị cơn gió thổi bay tạo nên những tiếng vù vù, em biết mùa đông đã về.
Sau lúc ăn sáng và mặc lên người bộ quần áo ấm áp nhưng mẹ đã sẵn sàng, em ngồi sau xe bố để tới trường. Mùa đông tới ko chỉ làm cho thời tiết trở thành lạnh giá nhưng còn làm cho quang cảnh xung quanh thay đổi. Công viên buổi sáng thường tấp nập các bà, các cô đi tập thể dục thì sáng nay dường như vắng vẻ hơn, phiên chợ nhỏ gần nơi em sinh sống vẫn tấp nập tương tự nhưng dường như người nào cũng khẩn trương hơn trong việc sắm bán để trở về nhà. Buổi sáng mùa đông còn xuất hiện rất nhiều sương mù, đặc thù nếu đêm hôm có những cơn mưa phùn thì sáng ngày hôm sau xuất hiện rất nhiều sương, sương mù làm cho ko gian trở thành mờ ảo, bố em và các cô chú lưu thông trên đường đều đi chậm hơn để đảm kiểm soát an ninh toàn và tránh những va chạm. Kế bên sự thay đổi về thời tiết, mùa đông tới còn làm mang tới sức sống cho những hàng cây ngẳng nghiu, ko còn là cái trơ trọi trong mùa thu, mùa đông tới cùng những cơn mưa xuân làm cho những măng non được đâm trồi, những tán lá mới mọc ra như mang tới cho hàng cây một sức sống mới.
Tới trường em thấy các bạn cũng được ủ kín trong những chiếc áo len, áo khoác nhiều màu sắc thật đẹp. Hình ảnh sân trường vì thế cũng trở thành màu sắc và đặc thù hơn những ngày thường. Mùa đông tuy lạnh nhưng cũng rất đặc thù, em sẽ phấn đấu dậy sớm vào mỗi buổi sáng để đón nhận những thay dổi của tiết trời, của quang cảnh xung quanh ngoài khung cửa sổ để thấy được sự kì diệu của tự nhiên.
Tả cảnh mùa đông ngắn gọn
Em sinh ra và lớn lên ở miền Bắc nên có thể cảm nhận rõ nét ko khí và sự thay đổi của cả bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Nếu để chọn ra một mùa em thích thú nhất thì có nhẽ chính là mùa đông.
Mùa đông thời tiết sẽ trở lạnh, sự xuất hiện của những cơn mưa phùn rinh rích làm cho ko khí trở thành lạnh buốt hơn. Để giữ ấm, em và các bạn sẽ mặc lên người những chiếc áo ấm, đeo găng tay, đi tất, vào mùa đông nhìn người nào cũng thật đáng yêu, tựa như những chú gấu bông vậy. Cây bàng trước lớp học của em đọng lại những hạt mưa long lanh như những giọt sương, từ ô cửa sổ lớp học nhìn ra, cây bàng thân thuộc trở thành đẹp tới lạ lùng. Thời tiết lạnh và giá buốt nhưng ko vì thế nhưng sân trường em ít tấp nập hơn, các bạn từ các khối lớp đều đổ ra sân vào mỗi giờ ra chơi, có bạn chơi đá cầu, có bạn chơi đuổi bắt vô cùng vui vẻ. Mùa đông còn khiến em và các bạn trở thành thích thú hơn bởi lúc nói chuyện sẽ có một làn sương mỏng thật đặc thù. Sau lúc được cô giáo trả lời thắc mắc, chúng em đã biết được vì sao lúc nói chuyện vào mùa đông lại xuất hiện tầng sương mỏng tương tự, đó là vì nhiệt độ ngoài trời thấp hơn nhiệt độ trong thân thể, vì vậy lúc nói chuyện sẽ xuất hiện làn sương mỏng kì diệu. Phát xuất hiện bí mật đó, chúng em người nào cũng líu lo trò chuyện nhiều hơn, vừa để san sớt những câu chuyện thú vị, vừa để chứng kiến hiện tượng kì lạ đó.
Em rất thích mùa đông, vì mùa đông được mặc lên người những bộ y phục thật ấp áp, được chứng kiến những thay đổi kì diệu từ thời tiết, quang cảnh tới những thay đổi trong thân thể con người.
Mùa đông ở quê ngoại
Kết thúc kì thi học kì I, tôi được nghỉ học ba ngày, bố mẹ cho tôi về quê ở với ông bà ngoại. Hiện giờ đang là mùa đông và đây là lần trước nhất tôi được sống trong quang cảnh mùa đông của làng quê. Mùa đông làng quê đã mang lại cho tôi những cảm giác vô cùng mới lạ.
Bố đưa tôi về quê từ sáng sớm vì nghe dự đoán thời tiết chiều tối sẽ có một đợt ko khí lạnh từ phía bắc tràn xuống. Buổi chiều ở quê, nắng hoe hoe vàng, gió thổi nhẹ, ko gian yên tĩnh và tiết trời ấm áp. Nhưng trên bầu trời đã xuất hiện mỗi lúc một nhiều những dải mây trắng và ở phía bắc mây đen mở đầu dâng lên. Bà tôi thu chiếc chăn bông phơi ngoài sân, nhìn trời và bảo: “Mở màn trở trời rồi. Đêm nay gió mùa đông bắc tràn về, trời sẽ lạnh lắm đây”. Đúng như lời bà nói, nửa đêm tôi bị đánh thức bởi tiếng gió rít lên ù ù, tiếng mưa rơi tí tách và tiếng lá cây trút xuống từng lớp từng lớp ở bên ngoài. Trời trở lạnh nhanh như đã dự đoán từ trước. Kéo chiếc chăn bông ấm áp đắp lên người, tôi vẫn có cảm giác cái lạnh đang ngấm dần vào da thịt.
Theo thói quen ở thị thành, buổi sáng tôi dậy sớm để đi bộ. Mặc quần áo ấm, đội mũ kín mít, đi ra đường, tôi vẫn thấy gió lạnh táp vào mặt tê buốt. Mưa đã tạnh, ko khí trở thành hanh khô khô. Buổi sáng mùa đông ở làng quê thật vắng vẻ và yên tĩnh. Gió thổi mạnh làm những cành cây đung đưa, xào xạc. Trên đường, đêm qua, gió đã làm mướn việc của chị lao công vun lá rụng thành từng đám. Buổi sáng, lá vàng tiếp tục liệng xuống như đàn bướm rập rờn vờn đuổi nhau trên đường. Hai cây gạo to ỗ đầu làng đứng trầm tư trong gió rét đã trút chiếc lá cuối cùng, cành trơ trọi, khô gầy, sẫm lại. Cây bàng ở chỗ rẽ vào làng cũng chỉ còn thưa thớt vài ba chiếc lá đỏ bám hờ hững trên các nhánh ngẳng nghiu.
Ven đường những bông cỏ may nâu sẫm cúi rạp mình như để tránh gió lạnh. Chì có hàng phi lao hai bên đường vẫn khoác màu xanh, xum xuê, tự hào vươn thẳng lên trời như chào đón mùa đông. Bên này đường là cánh đồng đang vào cửa ải, thẫm nâu một màu đất mênh mông. Bên kia đường là bãi trồng màu xanh tươi với những vạt ngô xanh ngút ngàn, hoa ngô xám phơ phất tung phấn trong gió, từng kẽ lá đang trổ những bắp ngô non mũm mĩm. Những ruộng hoa cải vàng tươi, lộng lẫy, rung rinh làm bừng sáng cả ko gian. Những luống hoa cúc, huê hồng rực rỡ khoe sắc, nghiêng mình như đang rụt rè làm duyên.
Xa xa, nhấp nhoáng dòng sông mềm như một dải lụa, chảy lững lờ với những đám lục bình trôi lặng lẽ, vài ba chiếc thuyền chài thu mình, lướt chầm chậm trên dòng nước lạnh giá. Cảnh đẹp như trong những bức tranh tôi đã từng ngắm. Và nếu có năng khiếu hội họa thì kiên cố tôi đã thu vào trong bức vẽ những hình ảnh tuyệt đẹp này. Từ đầu làng trở về, tay chân tôi đã lạnh cóng, bưng bát cơm nóng bà xới cho nhưng người cứ run cầm cập.
Mấy ngày ở quê, tôi có dịp quan sát kĩ lưỡng hơn cảnh vật trong xóm. Trời lạnh buốt, đám trẻ em mặc những chiếc áo len, áo khoác sặc sỡ, ấm áp, nô đùa quanh quẩn trong sân nhà, ko dám ra đường. Mấy chú chó tinh nghịch thường nhật vẫn quanh quẩn bên các cánh cổng, sủa ồn ã mỗi lúc có người lạ đi qua, cũng thấy vắng bóng, chắc là đã chui vào một chỗ ấm áp trong nhà. Mẹ con đàn gà co ro đứng dưới mái hiên, gà mẹ xoè cánh ủ ấm cho đàn con đang tranh nhau chui vào cánh mẹ để tránh rét.
Những cây trạng nguyên là đà trước cửa nhà cháy rực lên màu đỏ tươi, cánh hoa xoè to, vươn ra phía trước như hãnh diện vì là loài hoa đặc trưng của mùa đông làng quê. Hình như ở quê tôi, hồ hết các nhà đều trồng cây trạng nguyên. Ông tôi bảo: “Người ta trồng cây trạng nguyên trước cửa nhà vì mong muốn con cháu thành đạt, hiển vinh. Loài cây này dễ trồng nhưng mùa đông hoa nở đỏ cả cây vừa đẹp vừa đem lại cảm giác ấm áp”. Làng tôi mới từ ngoài bãi chuyển vào hơn mười năm nay nên đất chia cho từng nhà vuông vức, thẳng hàng như những ô bàn cờ. Nhà nào cũng có một khu vườn rộng.
Mùa đông, trong vườn, những luống rau cải, rau diếp xanh non mơn mởn đua nhau mọc, những cây cải bắp cuộn tròn như những bông hoa xanh rì, xếp hàng ngay ngắn. Và dường như lạnh buốt khiến lũ chim sâu càng nhanh nhẹn hơn. Chúng đậu xuống các luông rau, nhanh thoăn thoắt chui vào các kẽ lá để bắt sâu.
Bạn có thích mùa đông như tôi ko?
Mùa xuân, mùa của sức sống và tuổi xanh nhưng ko phải người nào cũng thích thú và mong đợi xuân tới. Tôi lại đặc thù thích mùa đông, thích được ngắm nhìn mùa đông như hiện giờ.
Người ta biết đông tới lúc cảm thu được cái lạnh đang thấm dần vào da thịt, lúc mặt trời ngại thức dậy và tỏa sáng và lúc mọi vật cũng ngại làm những hoạt động hằng ngày của nó. Không còn cái se se lạnh của thu dịu nhẹ và trầm tĩnh, gió trình bày uy quyền của mình bằng từng cơn lạnh buốt, thổi bay những bay những chiếc lá mỏng manh. Và gió sẽ ngồi ở đó, trên cây, ngắm nhìn hàng cây dần thay chiếc áo vàng úa hay đỏ thẫm bằng một chiếc áo ko trang trí, ko màu sắc: chỉ một màu nâu trầm tĩnh.
Liệu cây có buồn ko nhỉ? Không đâu, vì nó biết đó là một sự cởi bỏ cho một chiếc áo khoác còn đẹp hơn thế nhiều vào mùa xuân: chiếc áo xanh rờn của sự sống. Và trong những cành lá kia, những chồi non đang ấp mình, đang lớn dần trong sự bao bọc của thân cây và gió lạnh, chờ một ngày vươn mình và lớn dậy. Cả mùa đông lạnh giá, chim muông bay đi đâu hết nhưng có lạnh buốt thì mới có những chú chim cánh cụt đáng yêu chứ nhỉ? Mùa xuân là mùa của muôn hoa đua nở nhưng vẫn có những loài hoa mạnh mẽ nở vào giữa những tháng mười hai lạnh lẽo. Trên những miền núi cao, đông mới là mùa của những hội hoa, những rừng hoa: màu vàng óng của những bông hoa dã quỳ, chen thêm cái xanh rì những bông cẩm tú cầu, cái trắng tinh khôi của hoa cải và một vài sắc đỏ của sự sống tươi vui vương trên những cánh hoa trạng nguyên đỏ thắm. Lạnh lẽo, tẻ nhạt ư? Những bông hoa đó ko đợi tới mùa xuân để tỏa sáng, chúng đẹp nhất lại vào những tháng ngày đông thế này. Một tẹo u ám để sắc hoa thêm sức sống, một tí lạnh lẽo để người ta biết chúng đã dũng cảm và kiên cường thế nào! Và vẻ đẹp những bông hoa mới càng thêm đáng quý và đáng trân trọng.
Mùa đông ko phải mùa của hội hè của người phương Đông nhưng lại là nơi diễn ra những lễ hội quan trọng của phương Tây. Thật tuyệt lúc được cùng nhau trượt tuyết, xây người tuyết giữa mênh mông trắng xóa, được đi ngủ sớm để mong rằng sẽ thu được quà Noel vào sáng hôm sau. Những quả trứng phục sinh và những bữa tiệc ấm êm vào mùa đông mới thật là đúng ý! Cũng chỉ có mùa đông thì ta mới biết hơi ấm quan trọng ra sao, rằng những cái nắm tay còn hơn cả nghìn món quà trị giá. Tôi thích được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ yên giấc nhưng vô tư. Hạnh phúc làm sao lúc được áp lưng, vòng tay vào túi áo bố được bố chở đi trên trục đường những chiếc lá cuối cùng đang chào tạm biệt mẹ của nó. Và nàng đông mới thật dễ thương làm sao!
Bạn có thích mùa đông hơn ko? Tôi thì vẫn thế, vẫn mãi muốn ngắm nhìn cuộc sống và con người mùa đông của tôi. Và xuân ơi, tới chậm thôi, đừng nhanh quá.
mùa đông lạnh giá, nhưng có chăng chính những lạnh buốt đó đã làm nên cái ấm nóng của tình người.
Thiên nhiên bốn mùa mới tươi đẹp làm sao, những ngày xuân cây cối thi nhau vươn mình, nảy nở những chùm xanh nụ biếc, tựa như thắp sáng những ước nguyện tươi xanh cho tuổi xanh, những ngày hè nghe tiếng ve kêu râm ran trong vòm cây xanh lá, những ngày phượng nở đỏ rực cả một vùng trời xanh thăm thẳm, rồi những ngày mùa thu lá vàng đầy xao xuyến, … Nhưng ấn tượng nhất trong tôi vẫn là những ngày mùa đông lạnh giá, nhưng có chăng chính những lạnh buốt đó đã làm nên cái ấm nóng của tình người.
Mùa đông tới bằng những cơn gió mùa lành lạnh, những áng mây xám xịt vây kín trên nền trời. Cả ko gian như chìm vào u ám, ngoài đường dường như vắng đi tiếng vui đùa của trẻ nhỏ, ko còn tiếng bàn tán của các bà các mẹ sau những buổi chợ chiều hay sau những buổi làm việc vất vả. Có nhẽ, người nào cũng mong được về nhà sớm vào tiết trời khắc nghiệt như thế này. Ngoài đường, cây trái ko còn hương sắc kì diệu, cũng chẳng thấy đâu lá xanh hoa thắm như những ngày hè. Cây cối trơ mình với những cành cây khô cằn như những cánh tay gầy guộc đang cầu xin chút hơi ấm từ mẹ tự nhiên. Cơn gió trời đông cuốn hết những chiếc lá cuối cùng, để lại hai bên đường là một hàng cây héo hon, ko còn màu xanh của hoa lá. Tuy vậy, bên trong những khô cằn lạnh lẽo đó là cả một nguồn sức sống dồi dào và mãnh liệt đang chảy ko ngừng trong thân cây, luôn hy vọng xuân sang để hiến dâng sắc xanh cho đời, tựa như dòng tính nóng ko ngừng chảy trong nhịp đập trái tim mỗi người. Bạn tôi cũng từng nói mùa đông là mùa của sự lãnh lẽo, chết chóc. Nhưng lại ít người nào nghĩ rằng mùa đông là mùa của sự ấp ủ, là mùa của sự đợi chờ tới ngày bung sắc tỏa hương, làm đẹp cho hành tinh xanh của con người.
Đối lập với những rừng cây trơ trọi đứng phơi mình dưới cơn mưa lạnh trời đông là những kì nghỉ dài trong “ mái nhà” của các loài vật. Những chú gấu, những chú chim sơn ca, những anh sóc, bác dơi, … đã sẵn sàng tỉ mỉ cho một kì nghỉ dài trong căn nhà ấm áp, riêng tư. Không gian dường như trở thành u ám hơn, đèn đường hắt hiu ko bóng người qua lại, sự sống và hơi ấm trong mùa đông chợt trở thành mỏng manh tới lạ kì.
Cơn gió mùa đông đã mang tới cho toàn cầu cái buốt lạnh, nhưng chính nhờ sự buốt lanh đó nhưng gia đình tôi mới có những ngày quay quần bên nhau bên bếp lửa hồng, tôi ko còn ham chơi và bố mẹ ko còn mải công việc. Bởi lẽ đó nhưng tôi rất thích mùa đông, nó ko chỉ là mùa của sự ấp ủ và đời chờ, nó còn là một mùa ấm áp, cái ấm áp của lòng người, ấm trong nhịp đập con tim.
.
Về trang chủ: TH Huỳnh Ngọc Huệ
Bài viết thuộc danh mục: Tổng hợp