Mỗi bài ca dao, tục ngữ là một lời dạy của ông cha ta được đúc kết qua bao thế hệ. Trong đó việc nhắc nhở con cháu giữ truyền thống đạo hiếu, lòng hàm ân qua các câu tục ngữ là những bài học đạo lí thâm thúy và ý nghĩa. Truyền thống đó được trình bày thâm thúy qua lời dạy giản dị: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Mời các bạn tham khảo một số bài văn giảng giải câu tục ngữ trên hay nhất nhưng THPT Phạm Hồng Thái đã tổng hợp trong bài viết dưới đây để làm tốt bài văn của mình.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 1
Từ xưa tới nay, ông cha vẫn thường dặn dò chúng ta sống phải hàm ân, tôn trọng những người đã tạo ra thành tích cho ta hưởng. Điều đó trình bày rõ trong câu tục ngữ: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Bạn đang xem bài: Top 10 Bài văn giải thích câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” (lớp 7) hay nhất
Câu tục ngữ như một lời khuyên đối với chúng ta. Xét về nghĩa đen, “quả” là cái thơm ngon nhất của cây, kết tinh sự tinh khiết qua thời kì. Vì vậy lúc ăn một trái quả thơm ngon thì ta phải nhớ tới những người đã trồng ra cây đó. Nhđống ý nghĩa sâu xa của câu tục ngữ lại muốn khuyên chúng ta lúc được lợi một thành tích nào đó thì phải nhớ ơn những người đã tạo ra thành tích đấy. “Ăn quả” là hình ảnh nói về những người hưởng thành tích, còn “trồng cây” là hình ảnh nói về những người làm ra thành tích cho người tận hưởng.
Vậy vì sao “ăn quả” phải nhớ “kẻ trồng cây” ? Vì tất cả những thành tích nhưng chúng ta đang tận hưởng ko phải tự nhiên nhưng có được. Những thành tích đó là mồ hôi, nước mắt, công sức, trí tuệ và cả xương máu của biết bao lớp người tạo nên để đem lại cuộc sống hạnh phúc cho chúng ta. Đã bao giờ ta tự hỏi: Vì sao ta lại có mặt trên đời này? Đó là công ơn của cha mẹ. Cha mẹ luôn ở kế bên ta ngay cả những lúc ta buồn vui, san sẻ, nuôi dưỡng những ước mơ của chúng ta.
Còn thầy cô giáo là những người cha, người mẹ thứ hai luôn thân thiện chỉ bảo, mở ra cho chúng ta những kho tàng tri thức của nhân loại, để rồi chắp cánh ước mơ cho chúng ta. Ngoài ra, công ơn của các chú quân nhân, các cô thanh niên xung phong cũng rất to lớn. Không có họ, làm sao chúng ta được lợi sự bình yên, hạnh phúc như ngày hôm nay, được cắp sách tới trường vui đùa với bằng hữu. Rồi những người người lao động, kĩ sư, lang y ko tiếc mồ hôi, công sức, trí tuệ lao động của mình. Họ đều là những người dám hi sinh cuộc đời mình để hiến dâng cho tổ quốc. Chúng ta phải nhớ ơn họ, vì đây là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta từ bao đời nay: “Uống nước nhớ nguồn”, “Chim có tổ, người có tông”.
Hiểu vấn đề trên ta phải hành động như thế nào ? Hằng năm, nhà nước ta vẫn luôn nhớ tới công ơn của những người đã tạo ra thành tích cho chúng ta được lợi thụ, điều đó rất hợp với tình người. Đối với cha mẹ, cũng có những người con hết lòng thương yêu, kính trọng cha mẹ vì họ hiểu cha mẹ chính là người tạo ra cuộc sống cho họ ngày hôm nay. Thật đúng với lời khuyên của câu tục ngữ. Chúng ta, mỗi người người nào cũng thiết yếu ý thức bảo vệ và phát huy đạo lí đó. Thực hiện tốt trách nhiệm làm con trong gia đình, trách nhiệm người học trò trong nhà trường, hàm ân những thế hẹ đi trước là những điều chúng ta phải ghi nhớ.
Câu tục ngữ đã để lại một bài học thật quý giá. Chúng ta những học trò đang ngồi trên ghế nhà trường cần siêng năng học tập để giữ gìn những thành tích nhưng ông cha đã tạo dựng và luôn nhắc nhở nhau sống theo đạo lí tốt đẹp nhưng câu tục ngữ đã dạy.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 2
Từ xưa tới nay, ông cha ta luôn để lại những câu ca dao, tục ngữ gửi gắm những lời dạy, khuyên răn con cháu nên biết hành xử, biết đối nhân xử thế, những mẹo hay trong trồng trọt, chăn nuôi nhưng ông cha ta đã tổng kết rút kinh nghiệm. Dù chỉ là những câu tục ngữ ngắn gọn, súc tích nhưng nó lại ẩn chứa biết bao nhiêu hàm ý sâu xa. Cũng giống như câu tục ngữ: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Câu tục ngữ này chỉ với 6 từ nhưng những điều răn dạy nhưng ông cha ta đã dạy thì nó sẽ được lưu truyền mãi mãi với thời kì. Không có tác giả rõ ràng, ko biết nó xuất hiện vào thời kì nào, nhưng mỗi chúng ta lúc đi học hay ngoài thực tiễn cuộc sống đều thường xuyên nghe câu tục ngữ này.
Nếu giảng giải theo đúng nghĩa đen của câu tục ngữ, thì nôm na có thể hiểu rằng, mỗi loại quả, mỗi loại trái cây lúc chúng ta ăn đều có mồ hôi, công sức của những người nông dân, đã một nắng hai sương, đã bán mặt cho đất bán lưng cho trời để tạo ra thành phầm của ngày hôm nay. Nếu ko có họ thì làm sao chúng ta ko mất công sức, ko tỷ mỉ nhưng vẫn có quả cho chúng ta ăn. Nhiều người đã nói rằng, họ bỏ tiền ra thì chẳng phải nhớ công những người trồng, nhưng người nào trong chúng ta có thể tỷ mỉ, bỏ công sức ra để có thể trồng được những cây đó? Đó mới là vấn đề đáng nói. Những thành phầm nhưng chúng ta có được hay nói chuẩn xác hơn là chúng ta có thể lựa chọn trong siêu thị, hàng quán một cách dễ dàng thì đối với người nông dân lại ko dễ dàng gì? Bạn đã bao giờ phải đương đầu với thất bát chưa? Bạn đã bao giờ phải thức đêm, đày ngoài nắng để chăm cây chưa? Vậy, với bất kể những thứ gì bạn có được thì hãy luôn nhớ và hàm ân những người đã trồng chúng.
Đó là hiểu theo nghĩa đen, còn đối với nghĩa bóng thì sao? Trong sự tăng trưởng của xã hội hiện đại, thì bất kỳ những gì nhưng chúng ta đang có đều có những người đã phải bỏ công, bỏ sức ra để ta có được những thành tích như ngày hôm nay. Vậy hãy đừng chỉ biết tận hưởng nhưng hãy hàm ân, nhờ tới những người đã hy sinh cho ta. Đó là trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, biết bao nhiêu chiến sỹ đã ngã xuống, bao nhiêu người đã nằm lại để ta có một cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay. Để bạn được sinh ra và lớn lên trong một xã hội hòa bình, những hình ảnh quá khứ dù có tái tạo lại thì trong chúng ta chắc hẳn cũng ko thể nào tưởng tượng ra hết được. Chính vì vậy hãy hàm ân và luôn nhớ tới những vị người hùng, những chiến sỹ đã sẵn sàng hy sinh để mang lại cuộc sống tốt đẹp cho chúng ta như hiện thời.
Không chỉ là với quốc gia, dân tộc, nó còn là sự hàm ân công ơn dưỡng dục của cha mẹ, ông bà tổ tiên, là chính những người đã sinh ra chúng ta. Bố mẹ sinh ra và nuôi dạy chúng ta lên người. Vì vậy, chúng ta phải luôn hàm ân cha mẹ. Không được làm cho cha mẹ hay ông bà phiền lòng. Luôn nỗ lực phấn đấu ko ngừng để mỗi chúng ta có thể xây dựng một xã hội tăng trưởng vững mạnh hơn nữa.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 3
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, một câu thành ngữ vô cùng thân thuộc với chúng ta. Đây là một trong những truyền thống đạo lý tốt đẹp nhất nhưng ông bà ta đã đúc kết và truyền đạt lại qua bao thế hệ.
Nghe từng từ trong câu thành ngữ này là chúng ta có thể hiểu được nghĩa đen của nó một cách đơn giản nhất. “Ăn quả” – thưởng thức quả ngon, trái ngọt… nhớ “kẻ trồng cây” – người đã vun trồng chăm sóc cây. Không chỉ ngừng lại ở nghĩa đen bình dị đó, câu thành ngữ còn mang theo cả một trị giá tốt đẹp đó là lòng hàm ân.
Bằng hình ảnh ẩn dụ đặc trưng “ăn quả” là sự thừa hưởng kế thừa những thành tích, những trị giá vật chất hoặc ý thức. “Kẻ trồng cây” chính là hình ảnh ẩn dụ cho những người đã hiến dâng sức lao động, đã tạo ra những trị giá, những thành tích đó, hay xa hơn là những thế hệ đi trước đã xây dựng tạo nên nền tảng cho thế hệ chúng ta đang kế thừa.
Thật vậy, bất kỳ thứ gì chúng ta sử dụng hàng ngày đều được tạo nên từ sức lao động nhưng có được, từ bát cơm dẻo thơm, nước uống sạch tinh khiết, quần áo dày dép, xe pháo đi lại, công nghệ thông tin… tất cả đều là thành tích của quá trình lao động, nghiên cứu để tạo nên. Ngay cả lúc chúng ta có mặt trên đời tới lúc trưởng thành thì chúng ta đã chịu công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ, công ơn này lớn tựa trời biển. Mỗi khoảnh khắc yên bình, cuộc sống no đủ chúng ta đang tận hưởng ngày nay đều do các vị người hùng dân tộc, các thế hệ cha anh đã ngã xuống để bảo vệ nền độc lập dân tộc.
Mặc dù những người này ko bao giờ yêu cầu chúng ta phải hàm ân, đền ơn, nhưng lòng hàm ân là thước đo trị giá đạo đức, tư cách của một con người. Khi chúng ta biết trân trọng những trị giá nhưng chúng ta đang thừa hưởng, lúc biết nhớ về nguồn cội, chúng ta sẽ ý thức được trách nhiệm, trách nhiệm của mình để sống thực sự có ý nghĩa.
Có thể bằng những hành động đơn giản nhất như: kính trọng cha mẹ, thầy cô, biết làm gương cho con em chúng ta những hành động về lòng hàm ân đó. Ngày xưa vua Thuấn vì có lòng hiếu thảo với đấng sinh thành nên được phong làm Vua của một nước. Ngày nay thời đại mới, chúng ta có nhiều mối quan hệ xung quanh hơn nữa, thì lòng hàm ân được nâng tầm hơn nữa ko chỉ ngừng lại ở chữ hiếu, nếu vận dụng được lòng hàm ân vào cuộc sống hàng ngày thì nhất mực chúng ta sẽ được mọi người xung quanh yêu quý, tôn trọng.
Có thể chúng ta sẽ ko thể quên công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ lúc hàng năm đều có những dịp lễ Vu lan báo hiếu, Ngày Của Cha, Ngày Của Mẹ. Chúng ta hàm ân những thế hệ ông cha vào ngày giỗ tổ Hùng Vương 10/3 hay tưởng nhớ tới các vị người hùng liệt sĩ ngày 27/7 Thương binh liệt sĩ hàng năm, nhớ tới công ơn dạy dỗ của thầy cô vào ngày 20/11 Nhà giáo Việt Nam…
Nhưng có những điều thân thiện nhất với chúng ta hằng ngày, những thứ bình dị nhất nhưng có thể rất nhiều trong chúng ta ko nhớ tới, đôi lúc ko có những thứ bình dị đó chúng ta ko thể tồn tại. Có thể do nhịp sống quá vội vã, chúng ta quên đi rằng mỗi con người tồn tại trên cuộc đời đều đang nhận rất nhiều thứ về mình nhưng. Chúng ta thu được rất nhiều thứ từ tự nhiên: những tia nắng ấm áp, khí trời trong veo, những giọt nước trong sạch, những làn gió mát, hay bầu khí quyển nhưng chúng ta luôn cần để hít thở từng khoảnh khắc.
Những điều tự nhiên đã ban cho chúng ta là vô số kể, vì vậy đối với mẹ tự nhiên chúng ta cũng cần phải trình bày lòng hàm ân đó là tình yêu tự nhiên, bảo vệ môi trường sống. Lòng hàm ân này chỉ cần trình bày bằng những việc làm nhỏ nhất hàng ngày: ko xả rác lộn xộn, hạn chế sử dụng rác thải nhựa để bảo vệ bầu ko khí trong sạch, bảo vệ tài nguyên nước, sử dụng vừa đủ tránh lãng phí, và sử dụng đi đôi với bảo vệ môi trường.
Có thể nói “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là một bài học về đạo lý làm người thâm thúy và ý nghĩa của dân tộc Việt Nam ta. Nó được đúc kết bằng câu tục ngữ hết sức mộc mạc và giản dị. Thế nhưng lòng hàm ân ko chỉ có ý nghĩa trong phạm vi tổ quốc Việt Nam ta. Ở xa hơn những tổ quốc tăng trưởng chúng ta cũng đã nghe tới lòng hàm ân của những người nổi tiếng như: Hoa Hậu Thái Lan Mint Kanistha – cô đã về nhà quỳ lạy để cảm ơn người mẹ nhặt ve chai của mình sau lúc được đăng quang. Hay phong tục rửa chân cho cha mẹ để trình bày lòng hàm ân của những sinh viên Hàn Quốc, hay hành những hày động Vì Môi Trường nhưng cả toàn cầu đang hưởng ứng.
Dù chúng ta đang là người nào, đang có những thành tựu, danh vọng gì thì cũng đừng quên đi người đã sinh ra, nuôi dưỡng, dạy dỗ ta để có được những điều đó. Nếu ta quên đi những người đã có công đấy, chúng ta sẽ dễ dàng trở thành một người mất tư cách đạo đức, ko được xã hội trân quý.
Bài học “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” vững chắc sẽ là một bài học vô cùng quý giá trên tuyến đường của mỗi chúng ta sau này. Bất kể tuyến đường nào, với hành trang đấy, chúng ta sẽ trở thành một con người hoàn thiện hơn về mặt tư tưởng đạo đức và văn minh hơn về mặt xử sự với mọi người, môi trường xung quanh.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 4
Trong kho tàng ca dao tục ngữ Việt Nam có rất nhiều câu ông cha ta khuyên răn con người cần biết sống theo đạo lí hàm ân, một trong số đó là câu tục ngữ: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Đúng vậy, câu tục ngữ: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là bài học vô cùng thâm thúy và quý báu về lòng hàm ân. Vậy “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là gì? Có thể thấy câu tục ngữ có hai lớp nghĩa. Trước hết là lớp nghĩa đen: “ăn quả” là hành động sử dụng trái quả có sẵn, “kẻ trồng cây” là người trồng trọt và chăm bón cây đó cho ta quả ngọt. Khi ăn quả chúng ta hãy nghĩ tới người vất vả chăm bón, vun xới để cho chúng ta quả ngọt đó. Tuy nhiên, câu tục ngữ còn có lớp nghĩa sâu xa khác. Từ “ăn quả” ngầm ý muốn nói tới người được sử dụng, tận hưởng thành tích của người khác, còn “kẻ trồng cây” ý chỉ tới người tạo ra thành tích cho người khác tận hưởng. Câu tục ngữ muốn khuyên răn chúng ta lúc được lợi một thành tích nào đó trong cuộc sống phải nhớ tới công lao của những người tạo ra thành tích đó, phải biết đền ơn người đó tương trợ mình chớ nên vong ân bội nghĩa, qua cầu rút ván.
Vậy vì sao lại phải có lòng hàm ân trong cuộc sống này? Có thể thấy trong đời sống tự nhiên và xã hội ko có một điều gì là ko có xuất xứ. Mọi sự vật, hiện tượng trên đời đều có mối quan hệ ràng buộc, tác động qua lại lẫn nhau. Chẳng hạn như cây mọc được nhờ đất, đất lại cần có cây tô điểm… Bởi vậy, hàm ân là cách chúng ta tương trợ, tương trợ lẫn nhau. Biết ơn chính là hành động đẹp, một nghĩa cử đẹp nhưng ông cha ta đã đúc kết, lưu truyền từ bao đời nay. Lòng hàm ân là tình cảm xuất phát từ lòng trân trọng công sức lao động của người khác. Nó cũng là nền tảng vững chắc tạo nên một xã hội nhân ái, kết đoàn. Nếu ko có lòng hàm ân, sống bội nghĩa, bội bạc sẽ khiến con người ích kỉ, sống thù hằn, thời cơ, ăn bám vào gia đình và xã hội.
Trong cuộc sống có rất nhiều biểu thị của lòng hàm ân và chịu ơn như câu tục ngữ muốn nói. Mỗi người có lòng hàm ân sẽ luôn trân trọng, yêu quý những người tạo ra thành tích cho mình tận hưởng. Học trò hàm ân thầy cô nên học hành siêng năng, ngoan ngoãn nghe lời, phấn đầu thi đua. Con cái mến thương cha mẹ bằng cách tương trợ bố mẹ làm việc nhà cũng là một biểu thị giản dị của lòng hàm ân. Chúng ta cũng luôn ghi nhớ công ơn nuôi dưỡng, sinh thành của ông bà tổ tiên bằng cách tưởng nhớ ông bà trong ngày rằm, mùng một, giỗ, tết… Nhân dân cũng cần hàm ân các người hùng liệt sĩ đấu tranh, hy sinh để bảo vệ Tổ Quốc và những người đó đã mang lại đời sống no đủ cho mình… Dù là thời xưa hay nay, ông cha ta thường dùng câu tục ngữ này để dạy con cháu về đạo lí làm người, sống có trước có sau, có tình có nghĩa. Với lối sống đấy chúng ta sẽ thu được sự yêu quý và kính trọng của mọi người.
Kế bên câu tục ngữ: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, ông cha ta cũng có rất nhiều câu tục ngữ khác răn dạy con người về lòng hàm ân như:
“Uống nước nhớ nguồn”
Hay:
“Con ơi ghi nhớ lời này.
Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên”…
Mỗi người chúng ta cần có nhận thức đúng mực, ý thức giữ gìn, bảo vệ và phát huy đạo lí nhớ ơn này của dân tộc. Đồng thời, chúng ta cũng phê phán, lên án những kẻ vong ân bội nghĩa, “qua cầu rút ván”, ích kỉ, chỉ chăm chắm vào lợi ích của mình.
Nói tóm lại, câu tục ngữ dạy cho con người về lòng hàm ân, chịu ơn. Đạo lí tốt đẹp đấy góp phần làm nên vẻ đẹp truyền thống rất Việt Nam, rất Á Đông. Đây chính là nền tảng cho nhiều trị giá tốt đẹp khác của con người.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 5
Lòng hàm ân từ xưa tới nay vốn là truyền thống của dân tộc ta. Ông cha ta luôn nhắc nhở, dạy bảo con cháu phải sống ân nghĩa thủy chung, đã nhận ơn của người nào thì ko bao giờ quên. Truvền thống đạo đức đó được trình bày rõ nét qua câu tục ngữ “Ăn quá nhớ kẻ trồng cây”.
Đây là một lời giáo huấn vô cùng thâm thúy Khi ăn những trái cây chín mọng với hương vị ngọt ngào la phải nhớ tới công lao vun xới, chăm bón của người trồng nên cây đấy. Từ hình ảnh đấy, người xưa luôn nhắc nhở chúng ta một vấn đề đạo đức sâu xa hơn: Người được lợi thành tích lao động thì phải hàm ân người tạo ra nó. Hay nói cách khác: Ta phải hàm ân những người mang lại cho ta cuộc sống no đủ hạnh phúc như hôm nay.
Vì sao tương tự? Bởi vì tất cả những thành tích lao động từ của nả vật chất tới của nả ý thức nhưng chúng ta đang tận hưởng ko phải tự nhiên có được. Những thành tích đó là mồ hôi, nước mắt và cả xương máu của biết bao lớp người đã đổ xuống đổ tạo nên. Bát cơm ta ăn là do công lao nặng nhọc vất vả “một nắng hai sương” của người nông dân trên đồng ruộng. Tấm áo ta mặc, ngôi nhà ta ở, cả những đồ vật hàng ngày ta tiêu dùng là do sức lao động chăm chỉ, miệt mài của những người thợ, những chú người lao động. Cũng như những thành tựu văn hóa nghệ thuật, những di sản của dân tộc còn để lại cho đời sau hôm nay là do công sức, bàn tay, khối óc của những nghệ nhân lao động thông minh ko ngừng…
Còn rất nhiều, nhiều nữa những công trình lớn lao… nhưng ông cha ta làm nên nhằm phục vụ cho con người. Chúng ta là lớp người đi sau, thừa hưởng những thành tích đấy, lẽ nào chúng ta lại quên lãng, vô tâm ko cần biết tới người đã tạo ra chúng ư? Một thời kì đằng đẳng sống trong nhừng đêm dài nô lệ, chúng ta phải hiểu rằng đã có biết bao lớp người đã ngã xuống lớp khác đứng lên quyết tâm đánh đuổi quân địch…để cho ta có được cuộc sống độc lập, tự do như hôm nay. Chính vì vậy, ta ko thể nào được quên những hi sinh to lớn và cao cả đấy.
Có lòng hàm ân, sổng ân nghĩa thủy chung là đạo lí làm người, đó cũng là trách nhiệm, là nhiệm vụ của chúng ta đối với đời. Tuy nhiên, lòng hàm ân ko phải là lời nói suông nhưng phái trình bày bằng hành động cụ thể. Nhà nưức ta đã có những phong trào đền ơn đáp nghĩa, xây dựng những ngôi nhà tình nghĩa cho các bà mẹ người hùng, các gia đình thương binh liệt sĩ. Việc đền ơn đáp nghĩa này đã trở thành phong trào, là chính sách lan rộng ưên cả nước. Đây ko chỉ là sự đền đáp công ơn thuần tuý nhưng nó trở thành bài học giáo dục thiết thực về đạo lí làm người của chúng ta.
Cho nên mỗi người người nào người nào cũng thiết yếu ý thức bảo vệ và phát huy những thành tích đạt được đấy ngày càng tốt đẹp hơn, có tức là ta vừa là “người ăn quả” của hôm nay vừa là “người trồng cây” cho ngày mai. Cũng từ đó ta càng thấm thía hiểu được rằng: Cha mẹ, thầy cô cũng chính là người trồng cây, còn ta là người ăn quả. Vì vậy ta cần phải thực hiện tốt trách nhiệm làm con trong gia đình, trách nhiệm người học ở trong nhà trường. Làm được tương tự tức là ta đã trình bày được lòng hàm ân thâm thúy của mình đối với những người đã hy sinh, thương yêu lo lắng cho ta. Đây là một việc làm ko thể thiếu được ở thố hệ trẻ hôm nay.
Tóm lại, câu tục ngữ trên giúp ta hiểu rõ về đạo lý làm người. Lòng hàm ân là tình cảm cao quý và thiết yếu trong mỗi con người. Vì vậy, chúng ta cần phải luôn trau dồi phẩm chất cao quý đó, nhất là đối với cha mẹ, thầy cô… với những người nào đã tạo ra thành tích cho ta tận hưởng. Lòng hàm ân mãi mãi là bài học quí báu và câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” có trị giá và tác dụng vô cùng to lớn trong cuộc sống của chúng ta.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 6
Nhớ ơn tổ tiên đã trở thành tình cảm thiêng liêng ăn sâu vào tiềm thức của mỗi người dân Việt Nam. Kho tàng văn học dân gian cũng vì thế nhưng có nhiều câu tục ngữ nhắc tới truyền thống vô cùng tốt đẹp này. Câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” cũng nằm trong số đó.
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” trước hết nhắc nhở chúng ta mỗi lúc nâng niu trên tay những hóa thơm trái ngọt cần nhớ tới người trồng cây cho quả. Nhớ tới người trồng cây là nhớ tới người gieo hạt, tỷ mỉ vun xới và hái trảy hoa trái cho mình. Nhưng không những thế, câu tục ngữ cũng mượn chuyện trồng cây ăn trái để nhắc nhở chúng ta phải nhớ ơn công lao của những người đi trước mỗi lúc được lợi thụ những điều tốt đẹp. “Ăn quả” cũng có tức là được lợi những thành tích. Và người trồng cây chính là những người đã tạo ra những thành tích đấy.
Vậy vì sao ta phải “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”? Vì để có được hoa thơm trái ngọt, người trồng cây đã trải qua bao vất vả, nhọc nhằn. Này công gieo trồng. Này công vun xới. Này công săn sóc tránh mưa, tránh gió. Này công hái trảy, giữ gìn. Đã có bao giọt mồ hôi rơi xuống, đã có bao lo lắng, đợi chờ,… Và vì vậy, chúng ta cần nhớ tới người trồng cây với tất cả sự hàm ân. Tương tự tương tự, lúc hưởng những thành tựu do người khác mang lại ta cần nhớ tới họ bởi họ đã mất bao công sức vất vả để làm ra những thành tựu đó. Cha mẹ đã một nắng hai sương vất vả biết bao để làm ra hoặc sắm về hạt gạo, mớ rau, con cá. Người người lao động đã chăm chỉ, siêng năng biết mấy để làm ra những mảnh vải, những bộ quần áo. Cô lao công cũng đã cực nhọc, lao lực để có được tuyến đường sạch đẹp, thoáng đãng,…
Chúng ta cần trình bày đạo lí “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” như thế nào? Trước hết, ta cần có lòng hàm ân thực sự tới những người đã làm ra những thành tích tốt đẹp cho ta được lợi. Hơn thế, cần biết trân trọng những thành tích quý giá đấy. Khi xới cơm cần xới vừa đủ, ko bỏ cơm canh lãng phí. Khi dùng điện, nước,… cần biết tiết kiệm ko được lãng phí. Và đặc trưng, ta cần trình bày lòng hàm ân bằng những hành động cụ thể. Biết ngoan ngoãn, lễ phép nghe lời và biết tương trợ cha mẹ trong khả năng của mình là cách tốt nhất trình bày lòng hàm ân của phận làm con. Với những người lao động trong xã hội chúng ta cần biết trân trọng và lễ phép,…
Cùng với câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, dân tộc ta còn rất nhiều những câu tục ngữ có nội dung tương tự: “Ăn khoai nhớ kẻ cho dây nhưng trồng”, “Uống nước nhớ nguồn”,… Tất cả phản ánh một truyền thống vô cùng tốt đẹp của cha anh. Thế hệ chúng ta ngày nay cần biết tiếp tục phát huy những truyền thống đấy.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 7
Lòng yêu nước, lòng hiếu thảo, lòng thủy chung…luôn là những thứ tình cảm cao đẹp cần được lưu giữ của con người. Và lòng hàm ân từ xưa tới nay đã trở thành một truyền thống của dân tộc Việt Nam. Truyền thống đạo đức này được trình bày rõ qua câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Câu tục ngữ như một lời khuyên răn, bài học đạo đức đối với mỗi chúng ta. Nói về nghĩa đen, câu tục ngữ muốn nói tới sự hàm ân của người trồng ra cây đó đối với những người ăn trái ngon, quả ngọt. Khi chúng ta thưởng thức những trái ngon ngọt, hãy nhớ tới những người đã chăm sóc, đã vun xới để có được thành tích như hôm nay. Từ hình ảnh mang ý nghĩa tượng trưng đó, mở rộng ra, câu tục ngữ muốn ta hiểu hơn về lòng hàm ân đối với con người trong cuộc sống. Hãy luôn hàm ân những người lao động, những người thừa hưởng thành tích lao động phải luôn biết trân trọng và hàm ân. Hay nói một cách khác là ta cần hàm ân đối với những người đã đem lại cho ta cuộc sống no đủ và hạnh phúc.
Câu tục ngữ như có ý khuyên răn con người nên trình bày lòng hàm ân trong cuộc sống. Vậy vì sao lúc “ăn quả” chúng ta cần nhớ tới “kẻ trồng cây”? Bởi những gì chúng ta đang tận hưởng ko phải trùng hợp nhưng có được. Đó đều là do những công sức, những đóng góp về cả vật chất và ý thức của một tư nhân hay tập thể làm nên. Chúng ta được sinh ra, lớn lên và được nuôi dưỡng, được có những quyền cơ bản của một con người, được tăng trưởng một cách toàn diện. Đó đều là nhờ công lao sinh thành và dưỡng dục của cha mẹ. Tới trường, ta được tiếp cận với những nền tri thức mới, được mở rộng hiểu biết, đó đều là nhờ công sức của những thầy cô giáo, những người chèo đò chở chúng ta cập bờ bến tri thức. Rồi đó còn là những con người khác trong xã hội.
Họ là lang y, những người chăm sóc, bảo vệ sức khỏe cho chúng ta. Họ là những người người lao động, kĩ sư đang ngày đêm miệt mài làm việc để đem lại thành tích cho mọi người. Họ là những cô lao công vẫn hặm hụi hôm sớm làm vệ sinh môi trường để chúng ta có cuộc sống trong sạch, ko khí tuyệt vời. Hay họ là những anh quân nhân, chiến sĩ đang ngày đêm canh gác để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ tự do, độc lập cho dân tộc… Họ đều là những con người tầm thường nhưng mang những nhiệm vụ phi thường. Họ đã mang cả trí tuệ, sức khỏe và cả ý thức để hiến dâng cho tổ quốc ngày một tươi đẹp hơn. Chúng ta phải nhớ tới họ, phải hàm ân họ vì đây chính là những truyền thống văn hóa, nét đẹp ý thức ko thể thiếu của con người, dân tộc Việt Nam.
Để trình bày lòng hàm ân, có rất nhiều cách không giống nhau: Tưởng nhớ công lao của những người hùng liệt sĩ đã có công với tổ quốc, những thương binh đã đấu tranh vì Tổ quốc, hằng năm chúng ta có ngày 27/7 để trình bày lòng hàm ân. Một việc làm nhỏ như thắp một nén nhang, cài một bông hoa để tưởng nhớ những liệt sĩ cũng là một cách để trình bày lòng hàm ân. Nhà nước ta cũng đã có những chủ trương, chính sách đối với những người có công với tổ quốc để trình bày lòng hàm ân và kính trọng đối với họ. Ngày 27/2 hàng năm được chọn là ngày tri ân đối với những người thầy thuốc Việt Nam. Họ là những con người dùng cái tâm, cái đức của mình để chăm lo sức khỏe cho mọi người. Một lời chúc ý nghĩa như một sự tri ân tới với những người thầy thuốc tận tình.
Ngày 20/11 lại được biết tới như ngày tri ân đối với các thầy cô giáo, những người đã dốc hết tâm trí và tài năng của mình để mang kho tàng tri thức tới với các học trò. Ngày 22/12 lại là ngày Quân đội nhân dân để trình bày sự hàm ân đối với những người làm nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc. Ngày 8/3, 20/10 là những ngày chúng ta tri ân những người phụ nữ Việt Nam, những người bà, những người mẹ, những chị gái, những em gái… đã hi sinh cả cuộc đời để trở thành hậu phương vững chắc của mỗi gia đình… Còn nhiều, nhiều những công việc, những con người nữa chưa được nhớ mặt đặt tên, chưa có cho mình một ngày kỉ niệm. Vậy chúng ta hãy trình bày sự hàm ân của mình đối với họ trong những ngày tầm thường nhất, cho những con người phi thường nhất.
Câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là một bài học quý giá đối với mỗi con người. Chúng ta là những học trò đang ngồi trên ghế nhà trường, những thế hệ tương lai của tổ quốc, hãy nhắc nhở nhau cùng giữ gìn, phát huy những truyền thống tốt đẹp này của tổ quốc để nó trở thành một nét đẹp trong đời sống ý thức của con người Việt Nam.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 8
Một truyền thống tốt đẹp của nghìn đời để lại đó là phẩm chất uống nước nhớ nguồn ăn quả nhớ kẻ trồng cây, đạo lý đó đã thức tỉnh cho nhiều người về sự hàm ân và những đối đáp của họ với những con người đã có công ơn.
Câu nói này là câu tục ngữ đã để lại nhiều bài học quý báu cho dân tộc ta, nó là một bài học dậy dỗ chúng ta cần hàm ân những người đã tạo ra thành tích cho chúng ta ăn và ở đây đối với những người đã trồng cây và tạo nên quả ngọt cho chúng ta chúng ta cần hàm ân và có những thái độ để bảo tồn và tăng trưởng truyền thống đó của dân tộc, những người trồng cây đã quyết tâm để tạo nên những cây tươi tốt và từ đó kết trái cho chúng ta tận hưởng, truyền thống tốt đẹp đó đã tạo nên những điều rất tốt và mang những trị giá thâm thúy, những người quyết tâm để tạo nên thành tích để cho chúng ta ăn thì chúng ta cần phát huy và tu tạo nó một cách sinh động và lôi cuốn hơn.
Câu nói này nó ko chỉ ngừng lại ở vấn đề người trồng và người ăn quả ý nghĩa của nó sâu rộng hơn, qua đó nó vừa là động lực để cho con người ý thức và trách nhiệm được tấm lòng hàm ân thành kính của mình, những điều đó đã tác động lớn ko chỉ tới với mỗi người nhưng đối với toàn thể dân tộc Việt Nam, những điều đó đã tạo nên cho chúng ta rất nhiều suy nghĩ, lúc cha mẹ sinh ra chúng ta đã có công lao sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta, chúng ta cần hàm ân và hiếu thảo với cha mẹ, lúc thầy cô dạy cho chúng ta những bài học hay có ích chúng ta cần hàm ân thầy cô vì những bài học đó, nó góp phần ko chỉ tạo ra những lòng hàm ân thuần tuý nhưng điều đó đã thấm nhuần tư tưởng của mỗi chúng ta.
Những đạo lý đó ko chỉ để lại cho chúng ta bài học quý giá nhưng nó còn là câu tực ngữ hay được lưu truyền rộng rãi và trở thành kim chỉ nan dậy dỗ và phát huy được những truyền thống tốt đẹp của dân tộc, những truyền thống đấy mang trị giá lớn thâm thúy, nó ko chỉ làm cho con người, ngày càng ý thức được niềm tin và trách nhiệm của mỗi người chúng ta. Ý nghĩa nhưng câu nói muốn để lại đó là lòng hàm ân sây sắc, truyền thống đó ko chỉ diễn ra mới nhưng đó đã được đúc kết từ nghìn đời, đó là những điều kiện sống mới và chúng ta cần trùng tu và tăng trưởng nó thích hợp với tình hình của xã hội, lúc xã hội ngày càng tăng trưởng chúng ta ngày càng phải có những trị giá đó, đó là niềm tin và là một chuẩn mực của con người.
Những người đã có công rất lớn trong công cuộc tăng trưởng và gây dựng tổ quốc như chủ tịch Hồ Chí Minh xoành xoạch được người đời hàm ân đó là những truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, mỗi chúng ta đều tự hào về truyền thống đó của dân tộc mình, những hình ảnh đó đã làm cho dân tộc của chúng ta thêm vẻ vang và có nhiều những đóng góp lớn lao đối với một dân tộc có nhiều truyền thống tốt đẹp, ngày nay Việt Nam ngày càng có nhiều những ngày để báo đáp công ơn của cha mẹ, thầy cô, hay những người đã có công với tổ quốc, như ngày lễ vu lan đây là ngày lễ tưởng nhớ tới công ơn sinh thành của cha mẹ, ngày giỗ tổ Hùng Vương thìa là ngày tưởng nhớ tới vị vua đã có ông xây dựng tổ quốc ta, chúng ta thiết yếu những lòng hàm ân thành kính đối với dân tộc ta.
Truyền thống tốt đẹp của dân tộc đã được truyền đời từ xa xưa tới nay, nó đang được bù đắp và ngày càng tăng trưởng mạnh mẽ, ăn quả nhớ kẻ trồng cây là một truyền thống tốt của dân tộc, nó ko chỉ tạo nên những điều tốt đẹp nhất cho con người nhưng cũng làm nên những điều quan trọng và luôn nhằm giáo dục ý thức của con người, mỗi người đều cần phải học tập và phát huy truyền thống đó của dân tộc, hiện nay cũng có rất nhiều những tấm gương về lòng hàm ân, và họ đã có những việc làm to lớn để đền đáp lại những sự báo hiếu đối với cha mẹ, đối với một người con luôn có những thái độ hàm ân và thành kính đối với cha mẹ của mình, luôn nghe lời và chăm sóc cha mẹ chu đáo.
Đối với tổ quốc đã tạo nên những thành tích lớn lúc chúng ta là thế hệ sau của tổ quốc, và chúng ta đã được lợi những thành tích của sự tự dao và một cuộc sống no đủ do ông cha ta đã đổ xương máu ra để có được, chúng ta thiết yếu sự tự hào về những điều đó những điều đó góp phần làm nên những trang lịch sử vẻ vang của dân tộc, mỗi người đều là những tấm gương sáng có thể đền đáp và báo hiếu công ơn của ông cha bằng những việc làm đền ơn đáp nghĩa, đối với những người mẹ Việt Nam người hùng nay đã được nhà nước trao tặng huân huy chương cao quý và nó góp phần quan trọng nên cho những lòng hàm ân của chúng ta.
Chúng ta cần phát huy và hàm ân những truyền thống tốt đẹp của dân tộc, đó là một truyền thống tốt và chúng ta cần bảo tồn và phát huy truyền thống tốt đẹp đó của dân tộc, mỗi chúng ta đều có thể học tập và phát huy truyền thống đó của dân tộc ta nó ko chỉ là một truyền thống quý báu nhưng còn để lại cho chúng ta những điều thật ý nghĩa và mang ý nghĩa giáo dục thâm thúy.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 9
Trọng ân nghĩa, sống thủy chung, hàm ân những người đi trước là một trong những truyền thống quý báu của người Việt Nam. Đạo lý tốt đẹp đấy được khẳng định và chứng minh trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc. Câu tục ngữ ” ăn quả nhớ kẻ trồng cây” đã phản ánh chân thực truyền thống hàm ân của nhân dân ta.
Trước hết chúng ra phải hiểu thế nào là” Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Khi thưởng thức những trái ngon, quả ngọt ta phải nhớ tới công ơn người trồng, chăm sóc, vun xới cây đó. Nhưng ta vẫn phải hiểu ý nghĩa sâu xa ẩn trong câu tục ngữ trên. ” Ăn quả” tức là sự tận hưởng thành tích, ” nhớ” là sự hàm ân, ” kẻ trồng cây” tức là người lao động tạo ra thành tích đó. Trong cuộc sống chúng ta ko khó bắt gặp những biểu thị của lòng hàm ân. Đơn giản vào những ngày rằm, mùng một, ngày giỗ chúng ta đều thắp nén hương, nhớ về ông cha, về tổ tiên – những người đã sinh ra chúng ta, cho ta cuộc sống ngày hôm nay. Hay lớn hơn là xây dựng những nghĩa trang liệt sĩ, những nhà tưởng vọng, xây dựng những quỹ tương trợ các bà mẹ Việt Nam người hùng… từ việc nhỏ như việc nghĩ tới, rồi trân trọng hay tới những hành động lớn nhỏ đều trình bày ít nhiều truyền thống hàm ân của dân tộc ta. Đi ngược với truyền thống tốt đẹp đấy là những biểu thị bội nghĩa, bạc nghĩa, ăn cháo đái bát. Những biểu thị đấy ko chỉ đi ngược với các chuẩn mực xã hội nhưng còn tàn phá tư cách mỗi con người, phá hoại văn minh và nhân dân ta quyết tâm xây dựng.
Vậy vì sao chúng ta phải “nhớ kẻ trồng cây”? Thứ nhất, mọi thành tích dù là vật chất hay ý thức nhưng chúng ta đang tận hưởng ko phải trùng hợp nhưng có. Đó là thứ thành tích tạo dựng lên bởi mồ hôi, nước mắt thậm chí cả máu của những người lao động. Nền hòa bình được lợi ngày hôm nay là kết quả sau bao ngày đấu tranh khó khăn của những người chiến sĩ, của quân và dân ta. Đã có hàng nghìn, hàng vạn người hùng đã hi sinh, đã ngã xuống vì độc lập dân tộc. Lá cờ tổ quốc tung bay dưới cột cờ Ba Đình đã tô vẽ lên bằng máu của biết bao người chiến sĩ. Chúng ta được tồn tại trên thế gian này, được lớn khôn, trưởng thành, giúp ích cho đời là nhờ những giọt mồ hôi, công sức của ông bà, cha mẹ, của thầy cô giáo. Bản thân chúng ta được lợi những thành tích tốt đẹp đấy thì phải hàm ân những người cho ta thành tích đó. Thêm nữa, hàm ân là truyền thống quý báu của dân tộc ta từ lâu đời.
Truyền thống đấy đã ăn sâu vào máu thịt, đã bám rễ và tăng trưởng mạnh mẽ trong tâm trí của mỗi người dân Việt Nam. Phẩm chất hàm ân đã trở thành một thứ vô cùng thân thuộc, thân thiện, thuộc về bản năng của con người Việt Nam. Ví dụ như ông bà cho ta quả ngon ngọt, ta phải nói lời cảm ơn. Ai có công tương trợ nuôi nấng thì ta phải trả ơn họ bằng cả tấm chân tình… Ngoài ra hàm ân còn mang lại nhiều lợi ích cho chúng ta đức tính cao đẹp đấy giúp chúng ta hoàn thiện tư cách, khiến con người ta biết sống ân nghĩa, thủy chung, hàm ân và giúp con người xích lại gần nhau hơn, là sợi dây vô hình giúp các mối quan hệ ngày một bền chặt, mật thiết hơn. Như vậy, hàm ân chính là lối sống của con người có đạo đức, có văn hóa và đó mới chính là con người Việt Nam đúng nghĩa.
Vậy chúng ta cần làm gì để trình bày lòng hàm ân? trước hết, ta phải nhận thức rõ ràng rằng: hàm ân là truyền thống tốt đẹp của nhân dân ta đã từ rất lâu đời. Nó là viên ngọc quý trong kho tàng châu báu những đức tính cao đẹp của dân tộc, vì thế nhưng mỗi tư nhân cần giữ gìn và phát huy truyền thống hàm ân của ông cha. Cụ thể bằng những hành động tuy nhỏ nhưng nặng tấm chân tình. Trong gia đình để gửi lời cảm ơn tới ông bà, cha mẹ thì phải ngoan ngoãn, vâng lời, siêng năng học hành, quyết tâm tương trợ những công việc vừa sức như quét nhà, nấu cơm, giặt quần áo, trông em… Trong trường học để báo đáp công ơn thầy cô đã dạy dỗ bao ngày, ta phải chăm ngoan, tích cực học tập, tu dưỡng. Ngoài ra, là thế hệ trẻ, nắm trong tay tương lai của tổ quốc, ta phải chăm chỉ rèn luyện, trở thành một công dân tốt sao cho xứng với công ơn dựng nước và giữ nước của ông cha ta xưa. Hơn nữa, ko chỉ là người tận hưởng thành tích nhưng phải tiếp nối tuyến đường của thế hệ trước: trở thành người tạo dựng lên thành tích cho người khác tận hưởng.
Như vậy, hàm ân là một nghĩa vụ thiêng liêng nhưng mỗi chúng ta mang trọng trách phải giữ gìn và phát huy. Thế hệ học trò chúng ta cần rèn luyện cho mình phẩm chất cao quý này ngày từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường.
Bài văn giảng giải câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” số 10
Ông bà ta thường lấy câu tục ngữ: Ăn quả nhớ kẻ trồng cây để khuyên bảo con cháu. Nghĩa đen của câu tục ngữ là ăn những trái cây chín mọng, thơm ngon thì phải nhớ tới công ơn của những người đã trồng, vun xới, chăm sóc cây.
Vì sao “ăn quả” phải “nhớ kẻ trồng cây”? Mỗi chúng ta từ lúc sinh ra tới lúc lớn lên thu được bao nhiêu điều tốt đẹp từ người khác. Hạt cơm chúng ta ăn là thành tích của biết bao công sức cày sâu cuốc bẫm, chăm sóc… của bác nông dân. Chiếc áo chúng ta đang mặc có công sức của người ươm tơ, se chỉ, chế tạo máy móc, cắt may. Con đường chúng ta đang cắp sách tới trường hôm nay đã nhuộm biết bao máu đổ của thế hệ cha anh ngày trước. Giấc ngủ của chúng ta an lành, êm đềm mỗi đêm là nhờ các anh quân nhân, chiến sĩ vùng biên giới, vùng biển khơi, vùng đảo xa xôi, tích cực canh gác…Như vậy những “kẻ trồng cây” đấy đã tạo nên “quả” cho chúng ta ăn ngon lành.
Do đó, hãy hàm ân họ để tư cách của mình được đẹp thêm. Ngoài ra lòng hàm ân còn làm tăng thêm sức mạnh của con người, giúp con người vượt qua mọi gai góc, hiểm trở để tiến tới thắng lợi.Lòng hàm ân là truyền thống quý báu của dân tộc ta. Từ xưa, ông cha ta luôn đề cao lòng hàm ân. Lòng hàm ân tạo nên lối sống nhân hậu thủy chung, có trước có sau.Thế thì người “ăn quả” hàm ân “kẻ trồng cây” ra sao?
Đối với tổ tiên, chúng ta luôn phải có thái độ kính trọng phụng thờ. Bác Hồ, vị cha già của dân tộc Việt Nam, luôn dạy chúng ta phải hoe truyền thống “uống nước nhớ nguồn”. Trong một lần, nói chuyện với một đơn vị quân nhân, Bác nhấn mạnh: “Uống nước nhớ nguồn. Con cháu thì phải nhớ ơn tổ tiên. Các vua Hùng đã cố công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước. Đó mới là uống nước nhớ nguồn, mới là nhớ ơn tổ tiên…”.
Đối với cha mẹ, thầy cô giáo, chúng ta phải có thái độ vừa vui vẻ, vừa yêu kính tha thiết, phải siêng năng học tập, lao động tương trợ cha mẹ, phấn đấu trở thành con ngoan trò giỏi để đền đáp công ơn nuôi dưỡng, dạy dỗ của cha mẹ, thầy cô. Chúng ta cần nhớ lời dạy này:
Ngày nào em nhỏ cỏn con
Hiện giờ em đã lớn khôn thế này
Cơm cha, áo mẹ, công thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao.
Hằng ngày, lúc được sự quan tâm, tương trợ của bất kì người nào, người nhận cần phải tỏ thái độ hàm ân, có lúc chỉ là một nụ cười hàm ý, một ánh mắt chứa chan tình cảm hoặc một câu nói có ý nghĩa.
Chúng ta ko bao giờ được có thái độ vong ân, bội nghĩa trong lời ăn tiếng nói hay hành động. Những kẻ bội nghĩa, lấy oán trả ơn là những kẻ đáng khinh bỉ nhất. Do đó, chúng ta cần lên án những con người đấy một cách quyết liệt ở mọi nơi, mọi lúc.Đối với người già, người có công với cách mệnh, chúng ta ko những phải kính trọng nhưng còn cần tham gia các hoạt động đền ơn, đáp nghĩa, tương trợ các gia đình thương binh, liệt sĩ, người neo đơn, tật nguyền.
Chúng ta nhiệt thành hoan nghênh Đảng và Nhà nước ta đã truy tặng danh hiệu Bà mẹ Việt Nam người hùng cho các bà mẹ có chồng, có con một lòng vì nước quên thân vì dân quên mình. Đồng thời chúng ta cũng cám ơn các đoàn thể, các tổ chức xã hội… đã xây dựng nhà tình nghĩa, đóng góp sổ tiết kiệm để tặng các bà mẹ đấy.
Câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là một lời dạy hữu dụng của ông cha ta. Nó ko những có ý nghĩa to lớn đối với thế hệ đi trước nhưng còn dìu dắt thế hệ đi sau hướng tới cái chân – thiện – mĩ. Từ đó, con người trở thành người hơn. Và nhân sinh quan cao vời đấy đã làm cho cuộc đời đẹp hơn, đất như nở hoa tươi hơn và trời mỗi ngày lại sáng hơn.
.
Về trang chủ: TH Huỳnh Ngọc Huệ
Bài viết thuộc danh mục: Tổng hợp