Văn mẫu lớp 8: Tóm tắt văn bản Tôi đi học của Thanh Tịnh gồm 19 mẫu tóm tắt, giúp các em học trò lớp 8 tham khảo, tóm tắt Tôi đi học thật cô đọng, súc tích nhưng mà vẫn đầy đủ những ý quan trọng.
- Số Phận Của Yến Ra Sao? Vận Mệnh Của Những Người Tên Yến
- Phân tích diễn biến tâm trạng và hành động của nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
- LMHT: Ông chủ TSM bị Riot Games điều tra vì hành vi bạo hành nhân viên và tuyển thủ
- Mâu thuẫn biện chứng là gì? Ví dụ mâu thuẫn biện chứng trong cuộc sống
- Mạn tính là gì? Các loại bệnh dễ bị mạn tính nhất đối với sức khỏe
Bạn đang xem bài: Văn mẫu lớp 8: Tóm tắt văn bản Tôi đi học (19 mẫu) Mẫu tóm tắt Tôi đi học của Thanh Tịnh
Thông qua 19 tóm tắt Tôi đi học ngắn gọn, các em sẽ trau dồi thêm cho mình kỹ năng sắp xếp trình tự sự việc cho hợp pháp để phần tóm tắt logic, chặt chẽ và đầy đủ nội dung nhằm thuyết phục người đọc, người nghe. Ngoài ra, có thể tham khảo thêm một số tài liệu như: phân tích truyện ngắn Tôi đi học, phân tích nhân vật tôi.
Tóm tắt văn bản Tôi đi học của Thanh Tịnh
- Tóm tắt Tôi đi học siêu ngắn
- Tóm tắt Tôi đi học ngắn gọn (4 mẫu)
- Tóm tắt Tôi đi học đầy đủ (13 mẫu)
- Tóm tắt Tôi đi học cụ thể
Tóm tắt Tôi đi học siêu ngắn
Tôi đi học là dòng hồi ức thấm đẫm những xúc cảm trong trẻo, tươi sáng của nhân vật trữ tình về buổi tựu trường trước hết. Thông qua dòng xúc cảm đó, những kỉ niệm về ngày trước hết đi học được gợi lên đầy tinh tế, xinh xắn trong lòng người đọc.
Tóm tắt Tôi đi học ngắn gọn
Tóm tắt 1
Tôi đi học được bố cục theo dòng hồi ức của nhân vật “tôi” về những kỉ niệm buổi tựu trường. Đó là cảm giác nô nức, bồn chồn, ngỡ ngàng với trục đường, bộ quần áo, quyển vở mới, với sân trường, với các bạn; cảm giác vừa xa lạ vừa thân thiện với mọi vật, vừa ngỡ ngàng vừa tự tin và vừa nghiêm trang vừa xúc động bước vào giờ học trước hết.
Tóm tắt 2
Hằng năm cứ vào cuối thu, tác giả lại nhớ về kỉ niệm ngày trước hết đi học. Đó là một buổi sáng mùa thu, tác giả được mẹ dắt tay đi học. Nhân vật tôi tới trường trong xúc cảm: Hôm nay tôi đi học khác với thường nhật. Cậu tới trường xếp hàng, điểm danh, vào lớp trong tâm thế bồn chồn lo lắng. Và bài học trước hết nhưng mà hôm đó thầy giáo viết lên bảng đó là bài tập viết: Tôi đi học!
Tóm tắt 3
Tôi vẫn còn nhớ như in ngày trước hết được mẹ dắt tay tới trường. Đó là vào một buổi sáng mùa thu, tiết trời se lạnh và lá cây rụng khá nhiều. Con đường tôi đi thường nhật bỗng trở thành trục đường nhưng mà tôi đi học. Tôi cảm thấy vô cùng xa lạ, trước sự bồn chồn và lo lắng cho khoảnh khắc khai trường, tôi còn có suy nghĩ rằng chỉ những người nào thuần thục mới cầm nổi bút thước. Đó thế nhưng mà mẹ đã giúp tôi vào lớp, dù tôi có òa khóc lên. Rồi tôi được ngồi vào bàn với bạn hữu mới, tôi mở đầu viết những dòng chữ trước hết.
Tóm tắt 4
Hằng năm, cứ tới mùa khai trường thì tác giả lại nhớ về ngày trước hết đi học của mình. Đó là những xúc cảm bỡ ngỡ, dụt dè và lo lắng. Tác giả được mẹ dắt tới trường nhưng trong lòng vẫn luôn tự hỏi chắc chỉ có những người thuần thục mới cầm được bút. Dù lo lắng nhưng tác giả vẫn phải tập quen dần với việc ko có mẹ ở bên canh, ngồi cùng các bạn mới để chép lại nét chữ trước hết của thầy trên bảng: “Tôi đi học”.
Tóm tắt Tôi đi học đầy đủ
Tóm tắt 1
Tác giả Thanh Tịnh vẫn còn nhớ như in ngày trước hết tới trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, lá rụng nhiều, tiết trời se lạnh. Con đường tới trường đối với chú nhỏ đó vốn đỗi thân thuộc bỗng dưng trở thành xa lạ. Trong khoảnh khắc vui sướng pha lẫn bồn chồn, e ngại, chú nhỏ có những ý tưởng thật non nớt và thơ ngây: “Chắc chỉ có người thạo mới cầm nổi bút thước”. Trong bộ quần áo mới, tác giả Thanh Tịnh càng “thấy mình trang trọng và đứng đắn” hơn, những suy nghĩ nhẹ nhõm lướt qua như làn mây trắng xốp bồng bềnh. Lúc tới trường, nghe ba hồi trống, lòng chú nhỏ lo sợ vẩn vơ, sợ những điều mới lạ và khó khăn trước mắt. Những lời nói của ông đốc ấm áp vang lên, khuyến khích những chú chim non vào lớp. Nhân vật tôi trong phút chốc đã òa khóc, nhưng người mẹ đã nhẹ nhõm giúp con vào lớp. Chú nhỏ nhìn bàn ghế, người bạn ngồi kế bên và cảm thấy thân quen dẫu chưa bao giờ gặp mặt. Rồi quàng tay lên bàn, ngoan ngoãn đánh vần dòng chữ thầy giáo viết: “Tôi đi học”…
Tóm tắt 2
Truyện Tôi đi học được kể bằng dòng hồi ức nhân vật “Tôi” về những xúc cảm khó quên của ngày trước hết tới trường. Thời điểm đó là buổi sáng mùa thu, trời đã se lạnh. Tôi được mẹ đưa tới trường để mở đầu khai trường năm học mới, lần khai trường trước hết. Con đường tôi vẫn đi nhưng sao hôm nay trở thành thật khác thường, khoảnh khắc đó khiến tôi trở thành bồn chồn hơn, nhiều suy nghĩ của một đứa trẻ xuất hiện nhưng nhanh chóng mất tích. Trong bộ đồng phục của trường tôi cảm giác như mình trang trọng hơn. Tới trường thật lạ, ngôi trường to và khang trang. Tôi khẽ nép sau mẹ như sợ điều gì đó. Tiếng trống trường vang lên và ông đốc kêu gọi chúng tôi vào lớp thôi nào. Tôi òa khóc như ko muốn xa mẹ, ông đốc lại xoa dịu, động viên. Vào lớp tôi gặp cô giáo trẻ chào đón, nhìn xung quanh như bàn ghế, bức tranh bản đồ treo trên tường và người bạn nhỏ tôi cảm thấy thật thân thiện dù là lần trước hết gặp họ. Cả lớp đánh vần theo dòng chữ cô giáo viết: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 3
Hằng năm cứ vào cuối thu, khung ảnh tự nhiên lại làm cho tác giả nhớ tới những kỉ niệm về ngày trước hết đi học. Nhân vật tôi được mẹ đưa tới trường trong lòng tràn trề cảm giác mới lạ: Hôm nay tôi đi. Cậu tự nhiên thấy muốn tự mình cầm bút thước, thấy những trò quậy phá rong ruổi với đám bạn đã xa tít tắt. Khi tới trường, quan sát những học trò cậu thấy họ như những con chim non còn bỡ ngỡ trong những cử chỉ hành động gần như trở thành thừa thãi. Khi thầy Đốc trường Mĩ Lí điểm danh cho học trò xếp hàng vào lớp, người nào cũng bồn chồn, lo lắng, ko biết phải làm gì nhưng sau câu nói của thầy mọi chuyện đều ổn. Lớp học mở đầu với dòng chữ trước hết thầy viết lên bảng đó là bài tập viết: Tôi đi học!
Tóm tắt 4
Mỗi năm cứ tới thời khắc cuối thu trong lòng tôi lại dạt dào nhiều xúc cảm và kỉ niệm của buổi tựu trường trước hết trong đời. Buổi sáng đó thật khác thường lúc mẹ đưa tôi tới trường bằng chiếc xe đạp, trục đường tôi vẫn đi hôm nay sao lạ quá, có nhẽ vì hôm nay tôi đã đi học. Tôi thấy mình bỗng trở thành đứng đắn trong bộ đồng phục của trường và mong muốn cầm sách, vở, bút viết. Lần trước hết tới trường, tôi bỡ ngỡ bởi ngôi trường khang trang, to lớn hơn nhiều so với những lần trước. Tôi bỗng lo sợ một điều gì đó nên xếp sau áo mẹ cho thật an tâm. Tiếng trống trường lên và chúng tôi tập trung nghe gọi tên để vào lớp, tôi thực sự bồn chồn lo sợ. Đúng lúc này ông đốc tới vỗ về, xoa dịu để các bạn bước vào lớp. Cô giáo bước vào và đó là cô giáo chủ nhiệm, cô nở nụ cười tươi, tôi nhìn xung quanh lớp học và những người bạn thân yêu kế bên. Tôi đã sẵn sàng cho bài học trước hết: Tôi đi học.
Tóm tắt 5
Tôi vẫn còn nhớ như in ngày trước hết tới trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, lá rụng nhiều, tiết trời se lạnh. Con đường tới trường đối với tôi vốn đỗi thân thuộc bỗng dưng trở thành xa lạ. Trong khoảnh khắc vui sướng pha lẫn bồn chồn, e ngại, tôi có những ý tưởng thật non nớt và thơ ngây: “Chắc chỉ có người thạo mới cầm nổi bút thước”. Trong bộ quần áo mới, tôi càng “thấy mình trang trọng và đứng đắn” hơn. Lúc tới trường, nghe ba hồi trống, lòng tôi lo sợ vẩn vơ, sợ những điều mới lạ và khó khăn trước mắt. Những lời nói của ông đốc ấm áp vang lên, khuyến khích những chú chim non vào lớp. Chúng tôi trong phút chốc đã òa khóc, nhưng người mẹ đã nhẹ nhõm giúp chúng tôi vào lớp. Tôi nhìn bàn ghế, người bạn ngồi kế bên và cảm thấy thân quen dẫu chưa bao giờ gặp mặt. Rồi quàng tay lên bàn, ngoan ngoãn đánh vần dòng chữ thầy giáo viết: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 6
Văn bản Tôi đi học của tác giả Thanh Tịnh kể về những kỉ niệm ngày trước hết tới lớp của tác giả. Cứ vào cuối thu, nhà văn lại nhớ lại những kỉ niệm lúc mình còn ngạc nhiên, bỡ ngỡ lúc được mẹ dắt tay tới trường. Con đường tới trường của nhân vật tôi đột nhiên sao lạ lùng quá! Nó khác hẳn với mọi ngày, sáng mùa thu lá rụng nhiều cùng với tiết trời se lạnh và trên trời ko còn những đám mây màu bạc. Nhân vật tôi với xúc cảm e ngại, xa lạ được mẹ dắt tay tới trường. Trong tác giả lúc này có nhiều suy nghĩ và thay đổi, Tác giả thấy mình trang trọng và đứng đắn hơn lúc mặc bộ quần áo mới. Không những vậy, nhân vật tôi còn nghĩ rằng chỉ có những người thuần thục mới cầm nổi bút thước. Tất cả những suy nghĩ đều rất non nớt. Khi ông đốc cất giọng lên, chú nhỏ cảm thấy vô cùng ấm áp và mở đầu viết những dòng chữ nhưng mà thầy giáo ghi trên bảng viết: “Tôi đi học”
Tóm tắt 7
Tôi đi học được bố cục theo dòng hồi ức của nhân vật “tôi” về những kỉ niệm buổi tựu trường. Nhìn hình ảnh các em nhỏ được mẹ dắt tay tới trường, nhân vật “tôi” nhớ lại cảm giác ngày xưa của mình, cũng bỡ ngỡ y tương tự. Ngày đó, nhận vật “tôi” cũng cảm thấy xa lạ lúc mặc trên người chiếc áo vải đen dài. Chiếc áo làm cho “tôi” cảm thấy mình trở thành trang trọng và đứng đắn, khác hẳn ngày thường. Cầm trên tay cuốn vở mới với biết bao suy nghĩ cho ngày trước hết đi học, lo lắng ko biết rằng mình có thể viết bút được hay ko, tác giả theo mạch xúc cảm hứng khởi của mình, xin mẹ được cầm bút và cầm thước như các bạn khác, ko cần phải nhờ tới mẹ cầm hộ. Tiếp tới là những xúc cảm ngạc nhiên lúc chứng kiến ngôi trường đông kín người, bạn nào cũng tươi vui, phấn khởi, ăn mặc sạch sẽ và ngăn nắp. Cảnh vật của ngôi trường làm cho tác giả cảm thấy mình thật nhỏ nhỏ nhưng rồi tới lúc bước vào lớp, tác giả đã sẵn sàng cho việc đặt những nét bút trước hết theo thầy giáo: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 8
Truyện ngắn là dòng hồi ức trong trẻo của nhân vật “tôi” về ngày trước hết đi học. Hằng năm cứ vào cuối thu, cảnh vật tự nhiên lại làm cho tác giả nhớ lại những kỉ niệm khó quên đó. Cậu nhỏ theo chân mẹ đi trên trục đường làng thân thuộc nhưng mà bỗng hóa xa lạ vì “hôm nay tôi đi học”, ngô nghê nhìn những cậu học trò khác cầm bút thước và cả sách vở ko chút khó khăn gì rồi nghĩ “chắc người lớn mới cần được bút thước”. Buổi đầu tới trường trong chiếc áo vải dù đen dài, cậu nhỏ cảm thấy mình bỗng “trang trọng và đứng đắn hơn”. Những lo sợ vẩn vơ lúc tiếng trống trường cất lên đã nhường chỗ cho sự hào hứng và cảm giác thân thuộc “hay hay” lúc cậu nhỏ bước vào lớp học, nhìn ngắm bàn ghế, những thứ treo trên tường và cậu bạn nhỏ ngồi kế bên mình. Buổi học trước hết đã mở đầu với bài tập viết “Tôi đi học”.
Tóm tắt 9
“Tôi đi học” là dòng hồi ức của nhân vật “tôi” về những kỉ niệm trong trẻo đáng nhớ của buổi tựu trường trước hết – những ý tưởng chưa hề được ghi trên giấy nhưng cũng ko thể nào quên. Ngày đầu theo mẹ tới trường trên trục đường làng, thấy những cậu học trò quen lớp quen trường, cậu tự nhiên thấy muốn tự mình cầm bút thước và ngô nghê nghĩ “chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước. Trong khoảnh khắc vui sướng pha lẫn bồn chồn, e ngại buổi đầu đi học, cậu thấy mình “trang trọng và đứng đắn” hơn trong bộ quần áo mới, Khi tới trường, lòng chú nhỏ lo sợ vẩn vơ trước những điều mới lạ trước mắt. Trong phút chốc bước chân vào lớp, cậu đã òa khóc vì “chưa bao giờ thấy xa mẹ tới thế. Nhưng sau đó, những lời nói ấm áp của ông đốc trường vang lên làm cho nhân vật tôi phút chốc cảm thấy cảnh vật “quyến luyến tự và bất thần”. Cậu nhìn ngắm những đồ vật treo trên tường, “tự nhiên lạm nhận” bàn ghế chỗ ngồi là của riêng mình và nhìn người bạn tí hon kế bên nhưng mà “ko cảm thấy xa lạ chút nào. Bài học trước hết trong buổi hôm đó là bài tập viết “Tôi đi học”.
Tóm tắt 10
Không khí mùa thu tràn về khiến nhân vật tôi nhớ về những kỉ niệm bâng khuâng của ngày tựu trường trước hết trong cuộc đời mình bao nhiêu năm trước. Buổi sớm hôm đó, một buổi sớm đầy sương thu và gió lạnh, nhân vật tôi cùng mẹ tới trường trong tâm trạng hào hứng và bồn chồn. Trên đường cùng mẹ tới trường, trong lòng nhân vật tôi cảm thấy tưng bừng rộn ràng tới lạ thường. Mọi thứ xung quanh cậu đều thay đổi chỉ vì bốn chữ : hôm nay tôi đi học. Cậu cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn hơn trong bộ đồng phục tươm tất. Khi đứng trước sân trường, cậu cảm thấy có chút bỡ ngỡ và lo sợ vẩn vơ. Trong lúc ông đốc đọc tên, tim cậu như ngừng đập, quên cả mẹ xếp sau. Nghe gọi tới tên, cậu tự nhiên giật thột và bối rối. Được nhiều người nhìn, cậu càng bối rối hơn. Khi sẵn sàng vào lớp, cậu tự nhiên nặng nề một cách kì lạ, bất giác quay lưng lại rồi dúi đầu vào lòng mẹ nức nở. Ở trong lớp học, cậu lạm nhận bàn học là của mình. Người bạn chưa quen nhưng ko thấy xa lạ chút nào. Sự quyến luyến tự nhiên khiến cậu bất thần quá tới nỗi cậu cũng ko tin có thật. Cậu đưa mắt thèm thuồng nhìn cánh chim nhưng tiếng phấn của thầy đã mang cậu trở về.
Tóm tắt 11
Truyện ngắn Tôi đi học diễn tả cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật “tôi” lúc cùng mẹ trong buổi tựu trường trước hết. Hàng năm cứ vào cuối thu, lòng “tôi” lại nô nức với những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường. Hôm đó, cảnh vật xung quanh và lòng “tôi” vốn rất quen nhưng lần này cảm thấy lạ. “Tôi” cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn lúc khoác trên người bộ quần áo mới tươm tất và trên tay cầm hai quyển vở mới. Khi tới sân trường, “tôi” lo lắng, bỡ ngỡ. Sau một hồi trống vào lớp, “tôi” òa lên khóc. Khi được thầy giáo tươi cười đón vào lớp và được ngồi cạnh một bạn khác thì “tôi” cảm thấy ko dám tin là sự thực. Sau đó tôi vòng tay lên bàn siêng năng nhìn thấy viết và lẩm nhẩm bài viết: Tôi đi học.
Tóm tắt 12
Khi mùa thu tới, lá ngoài đường rụng trên ko là những đám mây bàng bạc,lòng của nhân vật tôi lại cứ nao nức kỉ niệm khó quên của ngày trước hết tựu trường. Buổi sáng đó, nhân vật tôi nao nức sửa soạn cùng mẹ tới trường tham gia buổi tựu trường trước hết. Con đường tới trường, lòng nhân vật tôi hoan hỉ, rộn ràng háo . Mọi thứ xung quanh đều có sự thay đổi, thấy mình đứng đắn nghiêm trang hơn trong bộ đồng phục mới. Tôi muốn thử sức ôm sách vở bút thước như mấy cậu đi đằng trước nên bảo mẹ cho đưa cho mình cầm. Còn nghĩ chỉ có người thạo mới cầm được. Khi đứng trước sân trường rộng lớn đông kín người, người nào người nào cũng quần áo sạch sẽ tươm tất, cậu thấy bồn chồn, bỡ ngỡ. Ngôi trường hôm nay cao ráo và uy nghiêm hơn mọi ngày. Xung quanh người nào cũng nô nức, hớn hở. nhìn những cậu học trò mới rụt rè nép mình bên cánh tay mẹ, tự nhiên cậu cũng thấy sợ. Khi tiếng trống vang lên, học trò mở đầu xếp hàng vào lớp, cậu thấy bối rối. Khi nghe ông đốc gọi tên mình vào lớp, quả tim cậu như ngừng đập rồi lại nói phải phấn đấu học hành cho ba mẹ vui lòng. Cậu thấy xa mẹ hơn bao giờ hết. Ở trong lớp học, ngửi thấy một mùi hương xộc lên, nhìn lớp học mới, những người bạn mới vừa xa lạ, vừa rất thân quen được. Cậu cho rằng mọi thứ ở lớp đều là của cậu. Cậu chú ý tới cánh chim bên cửa sổ và mộng mơ thả tầm nhìn theo cánh chim lúc nó bay lên bầu trời. Tiếng viết bảng của thầy giáo đưa cậu trở về với thực tại và tập đọc theo bài học.
Tóm tắt 13
Không khí mùa thu se se lạnh khiến nhân vật “tôi” hồi nhớ lại những kỉ niệm mơn man trong buổi tựu trường trước hết của mấy mươi năm trước. Buổi sớm, lúc cùng mẹ trên đường tới trường, lòng nhân vật ‘tôi” hoan hỉ, rộn ràng. Cậu nhìn thấy mọi thứ xung quanh đều có sự thay đổi, thấy mình đứng đắn hơn trong bộ đồng phục mới. Khi đứng trước sân trường, cậu thấy bồn chồn, bỡ ngỡ. Ngôi trường hôm nay cao ráo và uy nghiêm hơn mọi ngày. Xung quanh người nào cũng nô nức, hớn hở. Nhìn những cậu học trò mới rụt rè nép mình bên cánh tay mẹ, tự nhiên cậu cũng thấy sợ. Khi tiếng trống vang lên, học trò mở đầu xếp hàn vào lớp, cậu thấy bối rối. Khi nghe ông đốc gọi tên mình vào lớp, quả tim cậu như ngừng đập. Cậu thấy xa mẹ hơn bao giờ hết. Khi ngồi trong lớp học, nhìn lớp học mới, những người bạn mới vừa xa lạ, vừa rất thân quen. Cậu chú ý tới cánh chim bên cửa sổ và mộng mơ thả tầm nhìn theo cánh chim lúc nó bay lên bầu trời. Tiếng viết bảng của thầy giáo đưa cậu trở về với thực tại và tập đọc theo bài học mới.
Tóm tắt Tôi đi học cụ thể
Dòng hồi ức cũ về ngày tựu trường của tác giả Nguyễn Thanh Tịnh đã được tài hiện qua tác phẩm “Tôi đi học”. Những kỉ niệm đẹp với ko gian nên thơ của ngày cuối thu khiến tác ví thử quay trở về thời học trò. Vào buổi sớm mai của mùa thu cậu nhỏ được mẹ quan tâm đưa tới trường. Mặc dầu hàng ngày cậu vẫn đi trên đường làng thân thuộc nhưng sao hôm nay cảnh vật thay đổi nhưng khác thường. Cậu ko còn đùa nghịch với các trò chơi trẻ em nữa nhưng mà thay vào đó là bộ quần áo học trò đứng đắn hơn.
Cậu thấy trên đường học trò cầm sách vở, thước kẻ, cây bút tung tăng. Tới trước sân trường có nhiều người đã tới, cậu bỗng thấy xa lạ và lo sợ. Họ đều ăn mặc chỉnh tề và trên khuôn mặt họ hiện lên nét tỏa sáng, vui vẻ. Trong sân trường, nhiều bạn hữu đồng trang lứa đều có mặt và chung tâm trạng sợ sệt, chỉ dám núp sau lưng người thân. Tiếng trống vang lên thúc giục các bạn học trò xếp hàng vào lớp. Ông đốc gọi tên từng người, cậu nhỏ lúc này cảm thấy tim mình như ngừng đập và cậu dường như quên sự có mặt của mẹ ở đằng sau. Khi được gọi tên, cậu giật thột và cảm thu được bàn tay mẹ khẽ đẩy nhẹ về phía trước. Ông đốc âu yếm dang tay đón những học trò yêu quý. Cậu cảm thấy chỗ ngồi mới, bạn hữu mới ko hề cảm thấy xa lạ một tẹo nào.
Bên ngoài tiếng chim liệng ríu rít, hót vang rồi bay vút lên bầu trời cao trong xanh.Ông đốc bằng đầu viết bài và tiết học mở đầu. Cậu nhìn lên bảng lẩm nhẩm đánh vần theo: “Bài viết tập đọc: Tôi đi học”.
Những dòng kỉ niệm về ngày tựu trường sẽ mãi in đậm trong tâm trí của tác giả giống như thước phim quay chậm và được tái tạo rõ nét mỗi lúc tác giả bắt gặp lại những hình ảnh thân thuộc đó trong cuộc sống thường nhật.
.
Về trang chủ: TH Huỳnh Ngọc Huệ
Bài viết thuộc danh mục: Tổng hợp