Tóm tắt Người trong bao – Người trong bao là một trong những truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Sê Khốp. Sau đây là các mẫu tóm tắt truyện ngắn Người trong bao cụ thể, ngắn gọn giúp các bạn nắm rõ hơn về nội dung chính của tác phẩm Người trong bao.
- Top 6 bài phân tích 2 câu đầu bài Chiều tối siêu hay
- Top 7 bài phân tích hồn Trương Ba da hàng thịt hay chọn lựa
1. Tóm tắt Người trong bao đầy đủ – mẫu 1
Bê-li-cốp là thầy cô giáo trung học dạy tiếng Hi Lạp cổ. Hắn ta nổi tiếng khắp thị thành. Lúc nào hắn cũng đi giày cao su, cầm ô và mặc áo bành tô ấm cốt bông. Mọi thứ đồ vật như ô, đồng hồ quả quýt, chiếc dao,… đều để trong bao; cả gương mặt hắn cũng dấu kín sau chiếc cổ áo bành tô cổ bẻ. Lỗ tai nhét bông. Lúc ngồi trên xe ngựa thì bao giờ hắn cũng cho kéo mui xe lên. Hắn thu mình trong một cái vỏ, tạo cho mình hắn một cái bao để hắn cách trở với bên ngoài. Hắn ca tụng quá khứ, ca tụng tiếng Hi Lạp và cho đó là một thứ tiếng “nghe thật tuyệt vời êm tai”.
Bạn đang xem bài: 8 mẫu tóm tắt tác phẩm Người trong bao siêu hay
Ý tưởng cũng được hắn giấu kĩ vào bao. Hắn có thói quen kì quái là đi hết nhà này tới nhà nọ, tới và ngồi im như phỗng, độ một giờ sau thì cáo từ. Bọn thầy cô giáo trong trường đều sợ hắn, cả hiệu trưởng cũng sợ hắn. Các bà, các cô ả, giới tu hành trong thị thành, người nào cũng sợ hắn. Trong vòng mười lăm năm nay, trong thị thành dưới tác động của những kẻ như Bê- li- cốp đâm ra sợ tất cả: Sợ nói to, sợ gửi thư, sợ làm quen, sợ đọc sách, sợ giúp sức người nghèo, sợ dạy học chữ…
Ở nhà, Bê-li-cốp cũng mặc áo khoác, đóng cửa cài then. Buồng ngủ chật như cái hộp. Trời oi bức, hắn vẫn kéo chăn trùm đầu kín mít lúc nằm ngủ. Nằm trong chăn nhưng hắn vẫn sợ: sợ kẻ trộm chui vào nhà, sợ lão nấu bếp cắt hắn. Buổi sáng nào tới trường, mặt hắn cũng tái nhợt, rầu rĩ.
Hắn suýt lấy vợ, đó là cô Va-ren-ca, chị gái của Cô-va-len-cô, một thầy cô giáo mới về trường chừng ba mươi tuổi, hay hát, hay cười, hồn nhiên, nhí nhảnh. Có cậu ngỗ ngược nào đó đã vẽ một bức tranh châm biếm gửi cho nhiều người và cả Bê-li-cốp: một kẻ đang đi, chân xỏ trong giày mưa, quần túm ống, tay cầm ô, tay khoác tay Va-ren-ca; bên dưới bức tranh đề dòng chữ: “An-thro-pos tình” (kẻ si tình). Bức biếm hoạ đấy đã gây cho hắn một ấn tượng nặng nề. Ngày mùng một tháng năm, chủ nhật, cả thầy trò trong trường trung học đi ra ngoài thị thành để cùng vào rừng chơi. Khi Bê-li-cốp và mọi người đang đi trên đường bỗng thấy hai chị em Va-ren-ca phóng xe đạp vượt lên trước. Mặt nàng ửng đỏ, vui vẻ, hớn hở, Va-ren-ca gào to lên: “Trời hôm nay đẹp thật, đẹp tuyệt, đẹp gớm ghê nhỉ”. Bê-li-cốp ngẩn người, mặt trắng bệch ra, hắn phàn nàn với mọi người về chuyện thầy cô giáo và nữ giới con gái cưỡi xe đạp như thế coi sao tiện. Rồi hắn bỏ về nhà.
Suốt ngày hôm sau, lúc nào hắn cũng bực dọc, thậm chí bỏ cả buổi lên lớp, bỏ cả ăn trưa. Tối hôm đó, đang tiết trời mùa hạ, hắn mặc áo ấm lần tới nhà chị em Va-ren-ca. Va-ren-ca đi vắng, hắn chỉ gặp được người em. Hắn phàn nàn về chuyện hai chị em Va-ren-ca đi xe đạp. Hắn cho đó là chuyện kinh khủng đã làm mắt hắn hoa lên. Hắn khuyên bảo Cô-va-len-cô ko được sống buông thả, ko nên mặc áo thêu đi ra ngoài đường, ko cầm theo sách này sách nọ… Hai người đôi co. Hắn bảo sẽ báo cáo với ngài hiệu trưởng về nội dung câu chuyện đã xảy ra hôm nay. Hắn bị Cô-va-len-cô túm cổ lọ, xô mạnh ra khỏi nhà. Hắn bị lộn phèo xuống cầu thang. Vừa lúc đó, Va-ren-ca và hai bà nữa đi đâu về nhìn thấy Bê-li-cốp ngã chỏng quèo. Va-ren-ca bèn cười phá lên vang khắp khu nhà. Bê-li-cốp lo sợ hắn sẽ trở thành trò cười cho người đời, lo sợ ngài hiệu trưởng, ngài thanh tra sẽ biết chuyện, lo bị vẽ tranh châm biếm rồi bị ép về hưu…
Thế là chuyện cưới xin xong xuôi. Cuộc đời hắn cũng xong xuôi. Một tháng sau, Bê- li-cốp chết. Người ta chôn hắn trong một ngày mưa dầm âm u. Hắn nằm trong quan tài với vẻ mặt thoải mái như được chui vào bao. Va-ren-ca cũng dự đám ma Bê-li-cốp, và lúc người ta hạ quan tài hắn xuống huyệt, cô bỗng oà lên khóc.
Từ bãi tha ma, mọi người trở về nhà, người nào cũng cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái. Nhưng chỉ một tuần sau, họ lại cảm thấy nặng nề, nhọc nhằn, vô vị. Bê-li-cốp đã chầu âm phủ rồi nhưng trong thị thành hiện còn bao nhiêu người trong bao. Và trong tương lai cũng sẽ còn bao nhiêu người như thế nữa.
2. Tóm tắt Người trong bao cụ thể – mẫu 2
Bê- li- cốp là thầy cô giáo trung học dạy tiếng Hi Lạp cổ. Hắn ta nổi tiếng khắp thị thành. Lúc nào hắn cũng đi giày cao su, cầm ô và mặc áo bành tô ấm cốt bông. Mọi thứ đồ vật như ô, đồng hồ quả quýt, chiếc dao,… đều để trong bao; cả gương mặt hắn cũng dấu kín sau chiếc cổ áo bành tô cổ bẻ. Lỗ tai nhét bông. Lúc ngồi trên xe ngựa thì bao giờ hắn cũng cho kéo mui xe lên. Hắn thu mình trong một cái vỏ, tạo cho mình hắn một cái bao để hắn cách trở với bên ngoài. Hắn ca tụng quá khứ, ca tụng tiếng Hi Lạp và cho đó là một thứ tiếng “nghe thật tuyệt vời êm tai”.
Ý tưởng cũng được hắn giấu kĩ vào bao. Hắn có thói quen kì quái là đi hết nhà này tới nhà nọ, tới và ngồi im như phỗng, độ một giờ sau thì cáo từ. Bọn thầy cô giáo trong trường đều sợ hắn, cả hiệu trưởng cũng sợ hắn. Các bà, các cô ả, giới tu hành trong thị thành, người nào cũng sợ hắn. Trong vòng mười lăm năm nay, chúng trong thị thành dưới ánh hưởng của những kẻ như Bê- li- cốp đầm ra sợ tất cả: Sợ nói to, sợ gửi thư, sợ làm quen, sợ đọc sách, sợ giúp sức người nghèo, sợ dạy học chữ…
Ở nhà, Bê- li- cốp cũng mặc áo khoác, đóng cửa cài then. Buồng ngủ chật như cái hộp. Trời oi bức, hắn vẫn kéo chăn trùm đầu kín mít lúc nằm ngủ. Nằm trong chăn nhưng hắn vẫn sợ: sợ kẻ trộm chui vào nhà, sợ lão nấu bếp cắt hắn. Buổi sáng nào tới trường, mặt hắn cũng tái nhợt, rầu rĩ.
Hắn suýt lấy vợ, đó là cô Va-ren-ca, chị gái của Cô-va-len-cô, một thầy cô giáo mới về trường chừng ba mươi tuổi, hay hát, hay cười, hồn nhiên, nhí nhảnh. Có cậu ngỗ ngược nào đó đã vẽ một bức tranh châm biếm gửi cho nhiều người và cả Bê-li-cốp: một kẻ đang đi, chân xỏ trong giày mưa, quần túm ống, tay cầm ô, tay khoác tay Va-ren-ca; bên dưới bức tranh đề dòng chữ: “An-thro-pos tình” (kẻ si tình). Bức biếm hoạ đấy đã gây cho hắn một ấn tượng nặng nề. Ngày mùng một tháng năm, chủ nhật, cả thầy trò trong trường trung học đi ra ngoài thị thành để cùng vào rừng chơi. Khi Bê-li-cốp và mọi người đang đi trên đường bỗng thấy hai chị em Va-ren-ca phóng xe đạp vượt lên trước. Mặt nàng ửng đỏ, vui vẻ, hớn hở, Va-ren-ca gào to lên: “Trời hôm nay đẹp thật, đẹp tuyệt, đẹp gớm ghê nhỉ”. Bê-li-cốp ngẩn người, mặt trắng bệch ra, hắn phàn nàn với mọi người về chuyện thầy cô giáo và nữ giới con gái cưỡi xe đạp như thế coi sao tiện. Rồi hắn bỏ về nhà.
Suốt ngày hôm sau, lúc nào hắn cũng bực dọc, thậm chí bỏ cả buổi lên lớp, bỏ cả ăn trưa. Tối hôm đó, đang tiết trời mùa hạ, hắn mặc áo ấm lần tới nhà chị em Va- ren- ca. Va- ren- ca đi vắng, hắn chỉ gặp được người em. Hắn phàn nàn về chuyện hai chị em Va- ren- ca đi xe đạp. Hắn cho đó là chuyện kinh khủng đã làm mắt hắn hoa lên. Hắn khuyên bảo Cô- va- len- cô ko được sống buông thả, ko nên mặc áo thêu đi ra ngoài đường, ko cầm theo sách này sách nọ… Hai người đôi co. Hắn bảo sẽ báo cáo với ngài hiệu trưởng về nội dung câu chuyện đã xảy ra hôm nay. Hắn bị Cô- va- len- cô túm cổ lọ, xô mạnh ra khỏi nhà. Hắn bị lộn phèo xuống cầu thang. Vừa lúc đó, Va- ren- ca và hai bà nữa đi đâu về nhìn thấy Bê- li- cốp ngã chỏng quèo. Va- ren- ca bèn cười phá lên vang khắp khu nhà. Bê- li- cốp lo sợ hắn sẽ trở thành trò cười cho người đời, lo sợ ngài hiệu trưởng, ngài thanh tra sẽ biết chuyện, lo bị vẽ tranh châm biếm rồi bị ép về hưu…
Thế là chuyện cưới xin xong xuôi. Cuộc đời hắn cũng xong xuôi. Một tháng sau, Bê- li- cốp chết. Người ta chôn hắn trong một ngày mưa dầm âm u. Hắn nằm trong quan tài với vẻ mặt thoải mái như được chui vào bao. Va- ren- ca cũng dự đám ma Bê- li- cốp, và lúc người ta hạ quan tài hắn xuống huyệt, cô bỗng òa lên khóc.
Từ bãi tha ma, mọi người trở về nhà, người nào cũng cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái. Nhưng chỉ một tuần sau, họ lại cảm thấy nặng nề, nhọc nhằn, vô vị. Bê- li- cốp đã chầu âm phủ rồi nhưng trong thị thành hiện còn bao nhiêu người trong bao. Và trong tương lai cũng sẽ còn bao nhiêu người như thế nữa.
3. Tóm tắt Người trong bao cụ thể – mẫu 3
Tác phẩm Người trong bao của Sê-khốp là một truyện ngắn phản ánh xã hội Nga đương thời với những lớp người trí thức thủ cựu và lỗi thời luôn sống trong sợ hãi, hèn nhát và ích kỉ, điều đấy làm cho xã hội trở thành ngột ngạt và u ám. Câu chuyện thức tỉnh mọi người với một ý kiến hết sức cấp bách: “Không thể sống mãi như thế được!”
Truyện mở đầu bằng cuộc nói chuyện của hai người bạn, Bu-rơ-kin đã kể cho thầy thuốc I-van về Bê-li-cốp, một nhân vật quái dị mới chuyển tới làm thầy cô giáo dạy tiếng Hi-lạp. Bê-li-cốp có phong cách ăn mặc rất quái dị, lúc nào cũng đi giày cao su, tay cầm ô và mặc một chiếc áo bành tô ấm cốt bông bất kể thời tiết nóng hay lạnh, mọi đồ vật của hắn đều được để trong bao: Ô, chiếc đồng hồ quả quýt và cả chiếc dao gọt bút chì. Và hầu như chẳng người nào thấy rõ khuôn mặt Bê-li-cốp, bởi phân nửa khuôn mặt hắn đã bị cổ áo che khuất, phía trên đôi mắt lại đeo một chiếc kính râm, đôi tai thì bịt bông gòn như người ốm, lúc đi xe ngựa thì luôn kéo mui xe lên bất kể trời có đẹp tới thế nào. Ở nhà hắn luôn đóng kín cửa cài then, ngủ thì trùm chăn kín đầu, căn phòng kín mít như nhà tù. Bê-li-cốp luôn cảm thấy lo lắng và sợ hãi, hắn tìm cách trốn tránh bằng cách tạo cho mình một lớp “vỏ bọc” kì cục, chỉ có thế hắn mới cảm thấy an toàn. Bê-li-cốp luôn mồm giảng giải những giáo điều xưa cũ, ngợi ca quá khứ, những thứ chẳng phải có thật, ông ta cứ u mê mãi trong toàn cầu của mình.
Phong cách ăn mặc quái gở đành rằng, Bê-li-cốp còn có những hành động hết sức khác người như tới thăm nhà đồng nghiệp và ngồi im ko nói câu nào cho tới lúc ra về, hắn ta coi đó là cách “duy trì các mối quan hệ tốt với bạn đồng nghiệp”. Mọi người ở khắp thị thành đều sợ Bê-li-cốp, sợ bị hắn làm phiền, sợ phải nghe những lời răn dạy, giáo điều nên chẳng người nào dám ăn chơi tụ họp và làm những công việc họ muốn làm. Cứ tưởng chuyện sẽ chỉ có thế, nhưng ko,chị em nhà Va-ren-ca và Cô-va-len-cô xuất hiện. Bê-li-cốp phải lòng cô chị nhưng cứ sợ này sợ nọ nên chưa dám tỏ tình, cho tới lúc hắn ta thấy hai chị em đạp xe trên phố, lúc này hắn tìm tới nhà và lại ra sức giảng giải thậm chí là chỉ trích vì cho rằng việc đạp xe ko thích hợp với một thầy cô giáo. Quá tức giận trước sự cố chấp dở hơi của Bê-li-cốp, cậu em đã cho hắn một đấm khiến hắn ngã lăn xuống cầu thang, vừa lúc cô chị về, cô đã cất tiếng cười “ha ha” vang vọng cả khu nhà. Bê-li-cốp trở về trong nỗi xấu hổ và nhục nhã do hắn tự tưởng tượng ra, rồi yên lặng kết thúc cuộc đời như một vở hài kịch về sự quái dị của mình, một cái chết lãng xẹt, chết trong vô vọng với tình yêu tưởng khai sáng cuộc đời hắn. Nhưng âu đây cũng là tuyến đường giải thoát duy nhất cho cuộc đời đầy tuyệt vọng và đầy sợ hãi của Bê-li-cốp, cũng như một đòn thức tỉnh những con người đang chìm đắm vào u mê, lỗi thời của xã hội đương thời.
4. Tóm tắt Người trong bao ngắn gọn – mẫu 1
Bê-li-cốp là một thầy cô giáo dạy tiếng Hi Lạp ở thị thành nhỏ nước Nga, ông nổi tiếng với phong cách ăn mặc hết sức đặc thù. Quanh năm ông đều đi giày cao su, cầm ô và xoành xoạch phải mặc thêm áo bành tô ấm cốt bông. Ông luôn để những dụng cụ tư nhân của mình vào một cái bao.
Bê-li-cốp khát khao thu mình vào trong một cái vỏ, tạo cho mình một vỏ bọc để cách trở bảo vệ bản thân ko phải chịu những tác động, tác động từ bên ngoài. Vì nó là cuộc sống khiến Bê-li-cốp cảm thấy khó chịu và sợ hãi vì vậy, ông luôn có ý tưởng ko thực, luôn ngợi ca quá khứ, tơ tưởng về những thứ ko tồn tại. Ngay cả ý tưởng ông cũng sợ có người biết được, ông luôn cố giữ như cất giấu vào “bao”.
Bê-li-cốp có thói quen rất kỳ quặc đó là đi hết nhà các thầy cô giáo cùng dạy. Tới bất kỳ nhà nào, ông cũng kéo ghế ngồi rồi chẳng nói bất kỳ điều gì, chỉ nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó, khoảng một giờ sau thì ông ra về. Ai cũng sợ ông, từ thầy cô giáo tới hiệu trưởng, hiệu phó. Tuy sống độc thân, một mình, nhưng ông cũng nghĩ tới việc sẽ cưới vợ. Và người đó là Va-ren-ca, là chị gái của Cô-va-len-cô, thầy cô giáo trẻ mới ra trường.
Có người đã gửi cho Bê-li-cốp một bức tranh châm biếm. Ngày chủ nhật hôm sau, Bê-li-cốp chứng kiến cảnh hai chị em Va-ren-ca phóng xe vút qua khiến Bê-li-cốp vô cùng ngạc nhiên và hốt hoảng. Nên tối hôm đó, Bê-li-cốp đã tới nhà Va-ren-ca để góp ý hai chị em họ. Hai người họ cãi nhau, Bê-li-cốp đoạn sẽ báo cáo sự việc này với hiệu trưởng nên Cô-va-len-cô đã túm áo và xô mạnh khiến Bê-li-cốp ngã nhào xuống cầu thang. Va-len-ca cười lớn, làm Bê-li-cốp cảm thấy nhục nhã vội vã trở về nhà. Một tháng sau, Bê-li-cốp tạ thế, mọi người cảm thấy nhẹ nhõm nhưng ko lâu sau, lối sống cũ đã trở lại vì tính cách của Bê-li-cốp đã tác động quá lớn đối với mọi người
5. Tóm tắt Người trong bao ngắn gọn – mẫu 2
Câu chuyện xoay quanh kể về cuộc đời của nhân vật Bê –li – cốp, một thầy cô giáo dạy tiếng Hi Lạp.
Lang y I-van I va nứt cùng thầy giáo Bưở-kin đi săn về muộn, phải ngủ lại ở nhà kho của ông trưởng xóm cuối làng Mi-rô-nô-xít-xkôi-ê. Tối hôm đó hai người nói chuyện về thế thái tình nhân. Thầy giáo Bu-rơ-ki kể lại câu chuyện về Bê-li-cốp.
Bê-li-cốp là một người trong bao. Đồ vật gì của hắn cũng được để trong bao từ cái ô, cái đồng hồ tới con dao gọt bút chì hắn cũng được “bọc” trong một cái “vỏ”. Sự hiện diện của hắn làm người ta sợ suốt mười lăm năm trời vì hắn có thói quen kì quái là đi hết nhà các đồng nghiệp, kéo ghế ngồi rồi chẳng nói gì, chỉ nhìn xung quanh độ một giờ sau thì ra về.
Tuy co mình trong bao và nghi kị với mọi người nhưng Bê-li-cốp lại muốn lấy Va-ren-ca làm vợ.
Ngay hôm sau, lúc đi dạo, Bê-li-cốp thấy hai chị em Va-ren-ca đạp xe phóng vụt qua. Tối đó, hắn tới nhà Va-ren-ca để bộc bạch việc ko chấp nhận phụ nữ đi xe như thế nhưng Va-ren-ca đi vắng. Bê-li-cốp bảo sẽ trình diễn với hiệu trưởng nên Cô-va-len-cô đã nổi nóng, xô mạnh khiến Bê-li-cốp ngã xuống cầu thang. Đúng lúc đấy, Va-ren-ca nhìn thấy, cười phá lên khiến Bê-li-cốp cảm thấy nhục nhã, lo sợ và vội vã về nhà.
Một tháng sau, Bê- li- cốp tạ thế, từ bãi tha ma trở về, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Nhưng chưa đầymột tuần sau, cuộc sống lại nặng nề như trước, ko biết sẽ còn có bao nhiêu người trong bao như thế đang tồn tại.
Đã nửa đêm, trăng lên, Bu-rơ-kin kể xong câu chuyện, Lang y I-van trầm ngâm rồi đưa ra kết luận: “Không thể sống như thế mãi được!”.
6. Tóm tắt Người trong bao ngắn gọn – mẫu 3
Bê-li-cốp là một thầy cô giáo dạy tiếng Hi Lạp ở thị thành nhỏ nước Nga, ông nổi tiếng với phong cách ăn mặc hết sức đặc thù. Quanh năm ông đều đi giày cao su, cầm ô và xoành xoạch phải mặc thêm áo bành tô ấm cốt bông. Ông luôn để những dụng cụ tư nhân của mình vào một cái bao.
Bê-li-cốp khát khao thu mình vào trong một cái vỏ, tạo cho mình một vỏ bọc để cách trở bảo vệ bản thân ko phải chịu những tác động, tác động từ bên ngoài. Vì nó là cuộc sống khiến Bê-li-cốp cảm thấy khó chịu và sợ hãi vì vậy, ông luôn có ý tưởng ko thực, luôn ngợi ca quá khứ, tơ tưởng về những thứ ko tồn tại. Ngay cả ý tưởng ông cũng sợ có người biết được, ông luôn cố giữ như cất giấu vào “bao”.
Bê-li-cốp có thói quen rất kì quái đó là đi hết nhà các thầy cô giáo cùng dạy. Tới bất kỳ nhà nào, ông cũng kéo ghế ngồi rồi chẳng nói bất kỳ điều gì, chỉ nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó, khoảng một giờ sau thì ông ra về. Ai cũng sợ ông, từ thầy cô giáo tới hiệu trưởng, hiệu phó. Tuy sống độc thân, một mình, nhưng ông cũng nghĩ tới việc sẽ cưới vợ. Và người đó là Va-ren-ca, là chị gái của Cô-va-len-cô, thầy cô giáo trẻ mới ra trường.
Có người đã gửi cho Bê-li-cốp một bức tranh châm biếm. Ngày chủ nhật hôm sau, Bê-li-cốp chứng kiến cảnh hai chị em Va-ren-ca phóng xe vút qua khiến Bê-li-cốp vô cùng ngạc nhiên và hốt hoảng. Nên tối hôm đó, Bê-li-cốp đã tới nhà Va-ren-ca để góp ý hai chị em họ. Hai người họ cãi nhau, Bê-li-cốp đoạn sẽ báo cáo sự việc này với hiệu trưởng nên Cô-va-len-cô đã túm áo và xô mạnh khiến Bê-li-cốp ngã nhào xuống cầu thang. Va-len-ca cười lớn, làm Bê-li-cốp cảm thấy nhục nhã vội vã trở về nhà. Một tháng sau, Bê-li-cốp tạ thế, mọi người cảm thấy nhẹ nhõm nhưng ko lâu sau, lối sống cũ đã trở lại vì tính cách của Bê-li-cốp đã tác động quá lớn đối với mọi người.
7. Tóm tắt Người trong bao ngắn gọn – mẫu 4
Bê-li-cốp là thầy cô giáo trung học dạy tiếng Hi Lạp cổ. Ông nổi tiếng khắp thị thành nước Nga với phong cách ăn mặc đặc thù. Tất cả những đồ vật của ông đều được để trong một cái bao. Ông khát khao thu mình vào trong một cái vỏ và tạo cho mình một cái bao để cách trở với bên ngoài. Ông luôn có những ý tưởng ko thực, luôn ngợi ca quá khứ, ca tụng tiếng Hi lạp. Ngay cả ý tưởng cũng được ông giấu kĩ vào bao. Ông có thói quen kì quái là đi hết nhà các đồng nghiệp, kéo ghế ngồi rồi chẳng nói gì, chỉ nhìn xung quanh độ một giờ sau thì ra về khiến người nào cũng sợ. Ông cũng nghĩ tới chuyện cưới Va-ren-cô làm vợ . Có người đã vẽ bức tranh châm biếm về ông và Va-ren-cô. Ngày chủ nhật hôm sau, ông chứng kiến cảnh hai chị em Va-ren-ca phóng xe vụt qua khiến ông ngạc nhiên và sửng sốt. Ông quyết định tới nhà Va-ren-ca để góp ý cho hai chị em. Ông và cô em gái Cô-va-len-cô đã cãi nhau. Bê-li-cốp đoạn sẽ báo cáo với hiệu trưởng nên Cô-va-len-cô đã túm áo và xô mạnh khiến Bê-li-cốp ngã xuống cầu thang. Vừa lúc đó, Va-ren-ca nhìn thấy, cười phá lên khiến Bê-li-cốp cảm thấy nhục nhã, lo sợ và vội vã về nhà. Một tháng sau, Bê- li- cốp tạ thế. Mọi người người nào cũng cảm thấy nhẹ nhõm nhưng lâu sau họ lại cảm thấy nặng nề, nhọc nhằn, vô vị. Bê- li- cốp tạ thế nhưng trong thị thành hiện còn nhiều người trong bao. Trong tương lai cũng sẽ còn bao nhiêu người “trong bao” như thế nữa.
8. Tóm tắt Người trong bao ngắn nhất
Bê-li-cốp là thầy cô giáo trung học dạy tiếng Hy Lạp cổ. Ông có cách ăn mặc kì quái vì tất cả những đồ vật của ông đều được đựng trong cái bao. Tới ngay bản thân ông cũng luôn sống trong một cái bao do chính mình tạo ra. Ai cũng sợ Bê-li-cốp và chẳng muốn lại gần. Sống một mình nhưng Bê-li-cốp vẫn nghĩ tới chuyện lấy vợ. Người nhưng ông nghĩ tới đó là Va-ren-ca, là chị gái của Cô-va-len-cô, thầy cô giáo trẻ mới ra trường. Một ngày có người gửi cho Bê-li-cốp một bức tranh châm biếm. Bê-li-cốp góp ý với Va-ren-ca và hai người họ cãi nhau. Vì dọa sẽ tố cáo Va-ren-ca với hiệu trưởng nên Bê-li-cốp bị Cô-va-len-cô xô ngã. Bê-li-cốp tạ thế 1 tháng sau đó nhưng lối sống và tính cách của ông đã tác động quá lớn tới những người xung quanh.
Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên phân mục Văn học – Tài liệu của THPT Phạm Hồng Thái VN.
Về trang chủ: TH Huỳnh Ngọc Huệ
Bài viết thuộc danh mục: Tổng hợp